Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Phong Ba Ẩn Nấp.


trước sau

“Aizzz, thật là đau lòng nha, lâu rồi không gặp như vậy, vậy mà ngay cả cơ hội ôn chuyện cũ cũng không cho.” Triển Diệc Tường chớp mắt mấy cái, làm bộ quẹt một đống nước mũi, “Đúng là chuyện gì cũng không thể qua được con mắt của anh nha! 'Ny Thường' phổ biến ở trong nước, hiện tại do tôi là người phụ trách, buổi show trình diễn thời trang đó, chính là muốn tìm người của 'Thịnh thế quốc tế'.”

Triển Diệc Tường đi thẳng vào vấn đề, đối với người anh lạnh lùng này, cái miệng của hắn thuộc hạng công phu cũng hoàn toàn chưa bao giờ sử dụng được đến, “Tôi nghe bóng gió được, Hắc thị hiện nay hình như là có hứng thú với 'Thịnh Thế quốc tế', nhưng Nhạc Tín Dương là người chèo lái, tôi trước giờ đều không không vừa mắt, có điều, nếu như Thịnh Thế biến thành một trong những sản nghiệp của Hắc thị, tôi nghĩ anh trai đây sẽ phải đối tốt với tôi rất nhiều nha?”

Hắc Diêm tước nhếch miệng, cười lạnh nói: “Điều kiện trước tiên là, cậu cống hiến là cái gì?”

“Ha ha, tôi so với điều này co chút khó xử, tôi đang nghĩ, làm sao để khiến con át chủ bài của 'Thịnh Thế quốc tế' – 'Người mẫu hạng nhất' Mễ Tư Kỳ bị bêu xấu, nhưng lại không làm tổn hại đến buổi họp báo ra mắt sản phẩm của 'Ny Thường', một bên vừa đả kích nhuệ khí cảu 'Thịnh Thế', một bên 'Ny Thường' lại có thể thu được thành quả lớn?” Triển Diệc Tường cầm điếu thuốc lên hút.

“Rất đơn giản, tìm một hoài thai dự bị, vào thời điểm Mễ Tư Kỳ bị bêu xấu, công bố ra bên ngoài. Cách làm cụ thể, tin rằng tôi không cần phải dạy cậu.” Nét mặt Hắc Diêm Tước thờ ơ, giống như đơn giản chỉ là đang phán đoán về thời tiết hôm nay vậy.

“Ha ha, thật đúng là Hắc Diêm Tước! Mễ Tư Kỳ dù gì cũng là một model xinh đẹp kiều diễm, nghe nói lại còn là nhập mạc chi tân của anh, chậc chậc, anh đúng là máu lạnh nha!” Triển Diệc Tường cười lớn.

“Cười xong chưa? Có thể cút được rồi!” Ngữ điệu lanh băng, không có chút gợn sóng, cho dù là em trai, hắn cũng không có khách khí hạ lệnh đuổi khách.

“Thật đau lòng nha! Mà thôi bỏ đi, tương lai còn dài thời gian còn nhiều, buổi họp báo cuối tuần này, chắc anh cũng đã nhận được giấy mời rồi, sẽ đến hả?” Triển Diệc Tường chưa từ bỏ ý định hỏi một câu nữa, “Tôi vậy mà rất chờ mong đạo tràng của anh nha, sự phát triển của 'Ny Thường, tôi thấy sự cổ động của bất cứ kẻ nào so với anh đều không đạt được hiệu ứng cao như vậy!”

Kỳ thực là, sản phẩm của 'Ny Thường' là nhằm vào phụ nữ, có Hắc Diêm Tước cái người này là mơ ước tha thiết của bao phụ nữ, 'Ny Thường' của hắn ta còn sợ không bán được sao?

“Tính toán thật cao xa, xem ra không thu của anh tiền phí 'ra mặt' thì thật có lổi với bản thân!”

Hắc Diêm tước nhíu mày châm chọc, tiểu tử Triển Diệc Tườn này, dã tâm thật không nhỏ, có điều chỉ cần là chuyện cảu lợi ích với Hắc thị, hắn sẽ không gạt bỏ, huống chi, tại show diễn kia, hắn cũng muốn thấy tận mắt thấy nhạc nét mặt kinh hoảng của Nhạc Tín Dươg!

“Ha ha ha, không thành vấn đề! Quyết định như vậy!”

Triển Diệc Tường cười lớn rời đi, sau khi xoay người lại, vẻ mặt cười ngả ngớn của hắn lập tức hiện lên một tia âm lãnh, hắn tin chắc, đây là một trò chơi hoàn toàn mới, tương lai, dường như trò chơi này sẽ càng ngày càng vui.

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

Một trận gió xuân ấm áp dạt dào, thổi lướt qua Tường Vi Viên rộng lớn, va đập vào lá cây tạo ra tiếng sào sạt, Tường Vi Viên năm nay, đã là một rừng xanh um tươi tốt.

Hai đầu gối Tường Vi vừa trở lại bình thường, liền mang theo chiếc giỏ xanh nhỏ đi tới Tường Vi Viên, giúp chú Lực Minh chăm sóc những cây xanh này. Tiểu Khả Liên sinh khí dồi dào đi theo sau Tường Vi, vui sướng kích động mà chạy nhảy.

“Chú Lực Minh, xem ra năm nay Tường Vi Viên chắc chắn là thu hoạch được rất nhiều nha!” Trong tiếng nói dịu hiền của Tường Vi, đều là nồng đậm vui vẻ. Cô là người
rất dễ đã thỏa mãn, chỉ cần một chút xíu hi vọng, đã có thể làm cho cô quên tất cả đau đớn.

“Ha ha, Tường Vi, cháu tới rồi? Năm nay thu hoạch cũng không tệ lắm , đây đều là công lao của cháu nha.” Lực Minh chất phác cười nói, cùng Tường Vi chung sống những năm gần đây, anh mới phát hiện cô thật là một cô bé thiện lương, thậm chí sẽ vì một cái cây chết khô mà khóc ròng.

Tường Vi nghe có chút thẹn thùng, thật may là có mấy sợi tóc che trước mặt, mới không bị nhìn thấy nét mặt cô đang khẩn trương: “Chú Lực Minh, Tường Vi Viên rõ ràng đều do chú chăm sóc, cháu chỉ là thỉnh thoảng tới đây giúp một tay thôi, sao có thể là công lao của cháu chứ?”

“Ha ha, đừng khiêm tốn ah, nếu không phải cháu sau lưng chú len lén cắt bỏ những cành là sâu kia, lại còn vào lúc mùa đông, kiên quyết lôi kéo chú làm đủ mọi biện phép chống rét, bằng không sẽ có thành quả tốt như mùa xuân năm nay không?”

Lực Minh ôn hòa mỉm cười, ngại vì quy củ Hắc gia, từng cọng cây ngọn cỏ ở Tường Vi Viên đều không cho phép bọn họ tự tiện cắt bỏ, cho dù là những cành lá sâu, cũng không cho phép bọn họ cắt bỏ một ly một tấc.

Mấy năm nay, chú đã từng ngăn cản Tường Vi, năm nay, cho dù chú biết Tường Vi len lén cắt những cành lá sâu kia, cũng không có ngăn cản cô, ngược lại là mắt nhắm mắt mở.

Chú tin răng Tường Vi Viên năm nay, nhất định là một mùa thu hoạch toàn diện, mà không phải giống mấy năm trước, luôn là chết một nửa.

Tường Vi chợt cảm thấy tai bắt đầu nóng lên đỏ ửng, mất tự nhiên hắng giọng: “Chú Lực Minh, chú không tức giận cháu làm như vậy sao?”

Lực minh thật sâu nhìn Tường Vi một cái, khóe miệng cười một tiếng: “Nếu là năm trước, chú nhất định chạy tới ngăn cháu lại, nhưng mà, cháu đến nơi này cũng được sáu năm rồi, chú Lực Minh thật sự không đành lòng nhìn ngươi một năm rồi lại một năm đều thật vọng.”

“Cảm ơn chú, chú Lực Minh! Như vậy, cháu mang Tiểu Khả Liên vào trong đây.” Tường Vi dịu dàng mà cười nói, “Tiểu Khả Liên, chúng ta đi.”

Cúi đầu chào chú Lực Minh một cái, Tường Vi mang theo Tiểu Khả Liên đang vô cùng hăng hái, đi sâu vào bên trong Tường Vi Viên.

Lực Minh nhìn bóng lưng của một người một chó, đột nhiên cảm thấy ấm áp , nếu chú có một đứa con gái ngoan hiền như vậy, có một con chó nhỏ đáng yêu như vậy, chắc chắn sẽ hạnh phúc rất nhiều ah.

Có điều, ước mơ của chú sau một giây sau lập tức bị một giọng nói đánh vỡ: “Ngươi đang xem cái gì?”

Bỗng chốc quay đầu lại, tiếng nói này, người ở phía sau hắn này, luôn luôn ở trong lòng chú tạo nên một tầng rung động, ở thật sâu trong chú thật sự quyến luyến, chỉ tiếc là chỉ có thể bị chôn sâu ở chỗ tối, không bao giờ có thể thấy ánh sáng.

“Tôi đang nhìn, nếu như chúng ta có thể trở về quá khứ, hiện tại có lẽ sẽ có một đứa con gái lơn đáng yêu như Tường Vi.” Lực minh xúc động mà nói.

Lại nhận được của đối phương một câu nói xem thường: “Đừng có nhắc đến con bé hèn hạ đó! Ngươi phải biết, tiên sinh hiện tại chỉ là đang vui vẻ đùa bỡn cô ta, ta sẽ mở to mắt nhìn xem cô ta khi nào sẽ bị tiên sinh đùa cho đến chết!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện