Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Mạn Đà La Khóc Ra Máu (4)


trước sau

Dung mạo của cô chỉ có một câu thôi, chính là hút hồn người, nhưng trên khuôn mặt khiến người khác mê mệt lại tô điểm một ánh mắt tinh khiết, ngượng ngùng như đôi mắt của con thỏ nhỏ!

Nếu nói cô là yêu tinh mê hoặc mọi người, nhưng vì sao lại điềm đạm đáng yêu, u buồn khiến người ta thương tiếc?

"Quá kinh người rồi! Mạn Đà La khóc ra máu, là cô! Là loại Mạn Đà La khiến cho tinh linh cam nguyện dâng lên máu tiên, chính là cô!"

Cạch cạch tách tách tách!

Lúc này, không còn có người chú ý đến vụ bê bối của chị em Mễ Tư kỳ nữa, vẻ đẹp kinh động của đóa hoa Mạn Đà La trước mắt này đủ khiến cho bọn họ thở gấp thật lâu không thể bình thường!

Tường Vi sững sờ, nâng lên cánh tay xanh xao, theo phản xạ che kín những tia sáng chói mắt, thật là kinh hoàng, Thượng Đế, cô trước đây chưa từng thất lễ như vậy! Gương mặt nhanh chóng ửng hồng, nhất thời còn chưa bình tĩnh lại, nhanh chóng nhặt lên mặt nạ màu máu trên đất, muốn che giấu khuôn mặt không cẩn thận lộ ra ——

Cũng đang lúc này, eo bị một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy!

"A" Tường Vi nhỏ giọng hô, mặt nạ vừa đụng đến do kinh hoảng nhanh chóng rơi xuống đất thêm một lần!

Cả thân mình bị đôi tay ôm lấy, đợi cô quay đầu lại thì lại đụng phải bờ ngực rắn chắc, mang theo mùi vị phái nam nồng đậm vô cùng thân thuộc, giống như…

Ngước đôi mắt kích động, phản chiếu trong con ngươi lại là khuôn mặt lạnh lùng tà ác quen thuộc!

Hít vào một ngụm khí lạnh! Tường Vi hoảng sợ!

"Té bị thương, hả?" môi mỏng lành lạnh thốt ra, hơi thở phái nam nhanh chóng bao quanh hơi thở của cô!

Lần này, không có mấy sợi tóc trên trán che dấu, hơi thở bá đạo thuộc về hắn càng thêm lan tỏa trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Trái tim nhỏ liền đập loạn vô cùng.

Trong đôi mắt hắn, có nồng đậm hứng thú, ánh mắt như con thú đói khát nhìn con
mồi lộ ra không che giấu chút nào! Chỉ là lần này cô hình như phát hiện sự xa lạ trong mắt hắn ——

Hắc Diêm Tước ôm lấy thân thể nhỏ bé của cô, nhìn lướt qua đám truyền thông dưới sân khấu, dụng ý trong con ngươi lạnh lẽo không cần phỏng đoán đều biết rõ, ai dám đăng báo hình dáng thực sự cuả vị Tu La trước mặt này, vậy đừng mong sáng mai có thể thấy mặt trời!

Sau đó liền khí thế hiên ngang ôm đi lá bài chủ chốt của ‘ Ny Thường ’, hái xuống đóa hoa Mạn Đà La kinh hãi thế tục này! Thậm chí là không có bất luận kẻ nào dám phản đối!

Bao hàm Dick ở bên trong, Hắc Diêm Tước săn phụ nữ, ai cũng không thể ngăn cản, nếu không tự chịu diệt vong!

Tường Vi chỉ biết ngây ngốc bị hắn cứng rắn ôm vào trong ngực, con ngươi sợ sệt từ từ lưu chuyển, cô rất rõ ràng nhìn đến ánh sáng trong đồng tử của hắn, nó không giống như với ‘ Thẩm Tường Vi ’!

"Anh.." Tường Vi hít sâu một hơi, muốn hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

Lại bị hắn nhanh chóng cắt đứt: "Tôi? Tôi là tới cứu giúp cô, Mạn Đà La của tôi, tinh linh của tôi!"

Khóe môi khẽ nhấc lên thành một dường cong xinh đẹp, Hắc Diêm Tước bá đạo nói, cô là Mạn Đà La của hắn, là tinh linh của hắn!

Thượng Đế!

Tường Vi giống như nghe trái tim ầm một tiếng, rốt cuộc xác nhận sự xa lạ hiện ra trong ánh mắt lạnh lùng ——

Hắn không biết cô!

Lộ ra một tia bi thương, cô muốn nói cho hắn biết, cô cũng không phải là bông hoa độc Mạn Đà La, cô chỉ là một đóa Tường Vi bình thường!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện