Tiên sinh ở trước mắt cô vô cùng to lớn, cô không có chỗ để trốn........
"Ưm...."
Khi cô đang vui vẻ trong bồn tắm lớn thì bị hắn ôm lấy, ôm cô ra khỏi bồn tắm.
"Đừng thách thức tính nhẫn nại của tôi, phục vụ tôi, là là may mắn của cô!"(3T: Đồ tự kỉ tự cuồng)
Âm thanh lạnh lẽo của hắn rơi vào tai cô, ôm cô ở dưới vòi hoa sen, mở nước nóng ra, nhất thời, nước văng khắp nơi.
Cọ rửa bọt trên người cô, còn có hắn!(3T: ý là nước rửa sạch bọt trên người TV với HDT)
Tường Vi lắc đầu, khuôn mặt tươi cười không duy trì được lâu, thân thể cô run rẩy.
Bọt bị nước rửa, dần dần cuốn đi, trong nháy mắt, cơ thể trần truồng, trắng noãn lộ ra, dấu răng trên ngực cô, cũng không hề che dấu, lộ ra ngoài dưới ánh mắt của hắn! Chỉ là, cô không ý thức được, nước vòi hoa sen rơi xuống, làm cô phải nhắm mắt lại.
Hắn cúi đầu, khẽ cắn vành tai mẫn cảm, rồi hôn cô cuồng nhiệt.
Tắm rửa một lúc lâu, bàn tay tắt nước, rút ra một cái khăn tắm lớn, bao lấy cô và thân thể hắn, ôm cô vào trong phòng ngủ to lớn.
"T....Tôi muốn...." Tường Vi khẩn trương muốn hỏi, tiên sinh có biết cô chính là Tường Vi hay không? Nếu không vì sao kêu cô là Mạn Đà La? Cô nghĩ nên nói cho hắn biết, cô không phải Mạn Đà La.
Vậy mà, Hắc Diêm Tước căn bản không cho cô cơ hội phản kháng, cánh tay ôm lấy thân thể của cô, ôm cô đặt xuống chiếc giường màu đen!
Hôn môi của cô, dục vọng trong cơ thể bắt đầu bùng cháy, nhưng hắn còn lý trí, không có bất kỳ người đàn ông nào có thể kháng cự lại thân thể mềm mại.
Bàn tay vung lên, nhất thời, ánh đèn bị dập tắt, mùi xạ hương tràn ngập khắp phòng..
Thân thể mềm mại đang run rẩy dưới người hắn, căn bản kháng cự được, rất nhanh liền ngoan ngoãn nằm yên, không nhịn được khẽ rên lên!
"A! Dường như cô rất nôn nóng, thế nào, không đợi được sao?"
Trong bóng tối, con người lạnh lùng của hắn lóe lên một tia căm phẫn, thô lỗ vạch hai chân của cô ra, hoàn toàn không có khúc dạo đầu.......
Nâng chân cô lên, dùng sức kéo cô đến gần hạ thân của hắn, không chút lưu tình đâm vào!
"A....!!!!"
Hạ thân như bị xé rách, đau đớn khiến Tường Vi kêu to! Nơi đó của cô, rất khô sáp, cứ như thế bị hắn tiến vào, không có nửa điểm ôn nhu, đau đến mức nước mắt của cô rơi xuống.
"Thật là đau!" Cô nức nở, đôi tay đặt ở lồng ngực hắn,muốn đẩy hắn ra, nhưng không được.
"Đau?" Hắn cười lạnh một tiếng, lúc cự long của hắn trong cơ thể cô chạm vào tấm màn mỏng kia, do dự một giây, liền vô tình đâm vào!
"A.....!!!!!!"
Tường Vi khổ sở kêu lên, tiên sinh làm cho cô rất đau, dường như cô nghe được âm thanh của tấm màn mỏng khi bị xé rách, cô biết chuyện này có nghĩa là gì, nhưng chưa từng nghĩ qua, cảm giác này rất khó chịu, chưa từng nghĩ qua, cảm giác rất đau đớn!
"Kêu lên đi, tiếp tục kêu! Càng lớn tiếng, tôi càng thích!"
Trong bóng tối, âm thanh của hắn tràn đầy ma mị, từ tính, không có một tia tình cảm nào mà đâm vào cô, không thấy tiểu huyệt khô khốc, đang mạnh mẽ co rút!
"Ô..."
Mười ngón tay nắm lấy ga trải giường, nước mắt rơi đầy mặt, trừ đau đớn, lòng của cô cũng bị hắn nhẫn tâm chà đạp!
"Không cần...ô......"
Cô nhỏ giọng than nhẹ, rõ ràng là đau đến cực hạn, nhưng thanh âm mà hắn nghe được, lại cho rằng cô đang hưng phấn! Khiến cho Hormone của phái nam không
ngừng tiết ra!
Cự long mạnh mẽ ra vào tiểu huyệt, không hề có động tác an ủi, như một mãnh thú, ở trong cơ thể cô cuồng loạn ra vào!
"Thật là chặt! Quả nhiên là Mạn Đà La, vật càng xinh đẹp càng làm cho người ta nghiện!"
Tròng mắt đen như mực lóe tia lửa kịch liệt, lúc đâm vào hạ thân của cô, nơi ấm áp của cô khít khao, chặt chẽ, nhanh chóng bao quanh cự long,!
Vui thích, hắn chỉ hưởng thụ người phụ nữ mang lại cho hắn vui thích, cô cũng không ngoại lệ!
Hắn thở dốc, gào thét, ánh mắt lộ ra sự hung tàn, khát máu, như một con báo trong đêm tối, mê người mà nguy hiểm, hung ác mà tàn bạo!
"A.....!!!!!"
Một đêm này, cô chưa từng nghĩ tới, tiên sinh sẽ làm việc tàn nhẫn với cô. Hắn không có hôn cô, không có bất kỳ động tác dư thừa nào, thậm chí không có khúc dạo đầu, mà đem cô ăn tươi nuốt sống!
Cảm giác hạ thân bị xé rách, làm đáy lòng cô đau đến mức ngừng thở!
Nước mắt mặn chát, hòa lẫn vết máu của xử nữ ở hạ thân.......
Giọt nước mắt hòa lẫn máu rơi xuống, thấm vào ga trải giường màu đen!
Kỳ tích không xảy ra với cô, bởi vì không có bất kỳ tinh linh nào giúp cô, một khi cô ngã vào, chính là vạn kiếp bất phục!
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
—— Nhật ký Tường Vi——
Nghe nói đêm đầu của con gái sẽ rất ngọt ngào!
Tôi cũng vậy, cũng từng len lén ảo tưởng, người đàn ông nào mà cô sẽ dâng hiến đêm đầu?
Lúc tôi mười ba tuổi thì gặp Hắc tiên sinh, sau này tôi mới hiểu được, không tự chủ được mà bị hắn hấp dẫn, tâm tình này gọi thầm mến.
Cho đến khi hắn cường bạo tôi, tôi mới chợt hiểu, trong lòng sẽ sinh ra một loại cảm giác gọi là ‘hận’!
Loại đau đớn này, tôi không có cách nào không gọi nó là ‘hận’, cái loại tàn nhẫn đó đoạt lấy, tôi không cách nào không gọi lòng thương!
Hắn và bất kỳ người đàn ông nào khác đều giống nhau, khi nhìn thấy gương mặt thật của tôi, đều muốn chiếm đoạt!
Tiên sinh có biết Mạn Đà La chính là Tường Vi không?
Lòng tôi rất đau, hắn đối với người phụ nữ nào cũng vậy, kể cả tôi!
Nhưng tôi chưa từng nghĩ, Mạn Đà La khóc ra máu đã hủy đi mơ ước nho nhỏ của tôi.
Vào đêm đó, tôi mặc bộ ‘Mạn Đà La khóc ra máu’ mà trình diễn, tôi cảm thấy rất may mắn!
Thì ra, truyền thuyết là có thật!
Dùng máu trinh của tôi, dâng hiến cho những tinh linh khát máu, dẫn tôi đi mà không biết đường về.
Như vậy.....
Tôi nên làm như thế nào, trở về làm Tường Vi hay là Mạn Đà La?
——Nhật ký của Tường Vi—