Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 37


trước sau

Editor: Huyền*Vũ

An Dĩ Mạch cùng Dư Huyên cười trộm, An Dĩ Mạch muốn chính là kết quả này, Dư Huyên hiển nhiên cũng đoán được đây nhất định là do Dĩ Mạch giở trò quỷ.

“Nếu thân thể của Thượng Quan tiểu thư không thoải mái, chúng ta mau đi thôi, cũng sắp đến giờ rồi.”

Dáng vẻ Chiếm Nam Huyễn vẫn tao nhã như trước, song An Dĩ Mạch có thể nhìn ra anh rõ ràng đang cố nén cười.

Thượng Quan Niên cũng nhất thời lúng túng và bất đắc dĩ, chỉ có thể đồng ý với Chiếm Nam Huyễn, theo mọi người cùng đi xuống. Chẳng qua ở lúc mọi người không để ý, An Dĩ Mạch lén lút đưa cho Anna một bọc giấy, đưa mắt nhìn qua ly nước trên mặt bàn. Anna hiểu rõ nở nụ cười, cất bọc giấy vào bên trong túi áo, đứng ở cửa, không theo mọi người cùng tiến vào thang máy.

Mọi người đi chưa bao lâu, Thượng Quan Hồng bèn từ phòng vệ sinh đi ra. Anna vội vàng tiếp đón, cầm ly nước trong tay đưa cho Thượng Quan Hồng.

“Thượng Quan tiểu thư không sao chứ, uống ngụm nước đi, đến đây nghỉ ngơi một lát.”

Anna đỡ Thượng Quan Hồng ngồi lên ghế sa lon. Thượng Quan Hồng uống nước trong tay, cảm thấy khá hơn một chút rồi, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Anna, vừa định nói gì đó, thoáng chốc bụng lại không thoải mái. Cô ta vội vàng đẩy Anna ra chạy về hướng phòng vệ sinh.

Nhìn bóng lưng Thượng Quan Hồng, Anna cười, sau đó lắc đầu một cái đi vào thang máy, cô còn muốn đi báo cáo kết quả cho An Dĩ Mạch nữa.

Đám người An Dĩ Mạch đứng chờ ở cửa Đồng Thoại Thương Thành. Hôm nay có rất nhiều người tới. Mặc Mạch Quốc Tế vốn là mục tiêu của giới truyền thông, mà lần đầu tiên Đồng Thoại Thương Thành được Mặc Mạch Quốc Tế tuyên truyền rầm rộ sôi nổi như thế, vì vậy rất nhiều bạn bè giới truyền thông đều đến đây. Hơn nữa sau nghi thức cắt băng còn có bài phát biểu của An Mặc Hàn, phải biết rằng, An Mặc Hàn rất không hay tiếp nhận phỏng vấn, lần phỏng vấn này cũng là vì Đồng Thoại Thương Thành mà thôi.

Hơn nữa, những người tham gia hôm nay không chỉ có An Mặc Hàn, còn có nguyên lão giới kinh doanh Thượng Quan Niên, người thừa kế duy nhất tập đoàn Thước Quang Chiếm Nam Huyễn, tiểu thiên hậu Hàn Ngữ Yên, người mẫu quốc tế Dư Huyên. Ngoài ra, họ còn phát hiện ra một người, chính là người đến cùng với Thượng Quan Niên, nhà thiết kế trang sức Tô Lạc.

Có điều, khiến họ cảm thấy hứng thú nhất chính là cô gái đứng bên cạnh An Mặc Hàn. Phải biết rằng, Hàn Ngữ Yên đã từng có scandal với An Mặc Hàn; con gái Thượng Quan Niên là Thượng Quan Hồng trước đó bị bắt gặp ở Chu Hòa ăn cơm cùng An Mặc Hàn. Với lại Thượng Quan tiểu thư còn ở trước mặt mọi người tuyên bố tin tức mình cùng An Mặc Hàn đã đính hôn. Thế nhưng trong sự kiện long trọng như thế này, làm bạn bên cạnh An Mặc Hàn lại là một cô gái khác, bọn họ không hiếu kỳ mới là lạ.

Mà làm cho bọn họ hiếu kỳ nhất chính là cô gái này có một dung mạo đến ngày xuân cũng không sánh bằng, thậm chí trang phục là chiếc váy đỏ trên thị trường Châu Âu còn chưa ra mắt. Cô gái này là ai, mà từ trước đến nay họ cũng không biết có một người như thế tồn tại.

“Mọi người yên lặng một chút.”

An Mặc Hàn thấy đã đến giờ, cùng những người tham dự liếc mắt nhìn nhau, nghi thức cắt băng sắp bắt đầu.

“Thật vui khi mọi người bận trăm công ngàn việc lại có thể đến tham dự nghi lễ khai trương Đồng Thoại Thương Thành. Đồng Thoại Thương Thành là một công trình mà Mặc Mạch Quốc Tế bắt đầu xây dựng từ ba năm trước, rốt cục bây giờ cũng đã hoàn thành, cũng hi vọng tương lai nơi đây có thể mang lại sự tiện lợi cho người dân. Hôm nay là ngày đầu tiên Đồng Thoại Thương Thành khai trương, trong vòng một tuần sau đó, những sản phẩm bên trong Đồng Thoại Thương Thành đều được mua một tặng một, mọi người chớ nên để lỡ.”

Qua một tràng tiếng vỗ tay và tiếng thảo luận, An Mặc Hàn lại tiếp tục phát biểu.

“Hôm nay, Mặc Mạch Quốc Tế vinh dự mời đến tổng giám đốc Thượng Quan, tổng giám đốc châu báu Thước Quang - tiên sinh Chiếm Nam Huyễn, người mẫu quốc tế - tiểu thư Dư Huyên, tiểu thiên hậu Châu Á - tiểu thư Hàn Ngữ Yên, ngoài ra còn có nhà thiết kế trang sức quốc tế - tiên sinh Tô Lạc. Rất cảm ơn mọi người dù bận trăm công ngàn việc cũng có thể tới tham gia nghi thức cắt băng của Đồng Thoại Thương Thành, hiện tại tôi tuyên bố, Đồng Thoại Thương Thành chính thức khai trương.”

Đồng thời ở trước mặt bọn họ có mấy người đưa tay thả những quả cầu thủy tinh, nơi đó bỗng chốc tỏa ra hào quang bảy màu, pháo sáng tấu nhạc, dưới sự chờ mong và trong sự chúc mừng của tất cả mọi người, Đồng Thoại Thương Thành chính thức khai trương.

“Chúc mừng.”

“Chúc mừng.”

“Khai trương đại cát.”

“Chúc mừng.”

Tiếng chúc mừng đến từ bốn phương tám hướng, trên khuôn mặt tuấn mỹ của An Mặc Hàn cười vô cùng rực rỡ.

“Tổng giám đốc Thượng Quan, các vị, xin mời.”

“Mời.”

Bọn họ theo dòng người cùng nhau đi vào Đồng Thoại Thương Thành, quan sát kiến trúc phồn hoa bên trong. An Dĩ Mạch trong lòng cảm khái không thôi, còn trong lòng Thượng Quan Niên lại chấn động một hồi. Ông nhìn An Mặc Hàn ở bên cạnh ông cười vô cùng rực rỡ, nhất thời cảm thấy mình phải chăng đã già. Theo ông thấy, sau khi Đồng Thoại Thương Thành đi vào quỹ đạo, sẽ trở thành trung tâm thương mại lớn nhất toàn quốc, Mặc Mạch Quốc Tế không hổ là vương quốc thương mại xếp thứ nhất trên thế giới.

“Tổng giám đốc An, Đồng Thoại Thương Thành là một cửa ngõ giao thương rất tốt, không biết, tổng giám đốc An có hứng thú hướng nó ra trước toàn cầu hay không?”

Nghe Thượng Quan Niên nói, nội tâm An Mặc Hàn rất kích động, chẳng qua trên mặt không biểu hiện ra. Phải biết anh đang chờ chính là câu nói này của Thượng Quan Niên.

“Tổng giám đốc Thượng Quan có đề suất gì?”

“Là có vài suy nghĩ, song cài này còn phải đợi tổng giám đốc An đồng ý mới được.”

“Xin rửa tai lắng nghe, tổng giám đốc Thượng Quan, mời nói.”

“Cháu cũng muốn nghe một chút xem đề suất của chú Thượng Quan như thế nào.”

“Ha ha ha, được, xin mời.”

An Mặc Hàn gật gật đầu với An Dĩ Mạch, ngỏ ý anh có việc, Dư Huyên bọn họ trước hết giao cho An Dĩ Mạch. Sau khi Dĩ Mạch bày tỏ với anh là không có vấn đề gì, An Mặc Hàn mới mang theo Thượng Quan Niên cùng Chiếm Nam Huyễn đi vào phòng bọn họ bắt đầu trò chuyện. Lúc này Thượng Quan Hồng bởi vì bụng dạ vô cùng không thoải mái nên đã về nhà trước.

“Họ có chuyện làm ăn muốn bàn, trước tiên chúng ta vào đây xem một lát đi, Hàn tiểu thư, Tô tiên sinh, Huyên Huyên, đi thôi.”

An Dĩ Mạch thân mật kéo cánh tay Dư Huyên, Dư Huyên cũng thu lại dáng vẻ nghiêm chỉnh của mình, khôi phục sự tự nhiên đi cùng Dĩ Mạch.

“An tiểu thư cùng Dư tiểu thư quen nhau?”

Đây vẫn là lần đầu tiên Tô Lạc chủ động nói chuyện, hiển nhiên điều anh hỏi cũng là nghi vấn của Hàn Ngữ Yên.

“Đúng vậy, chúng tôi biết nhau.”

An Dĩ Mạch không giải thích quá nhiều, đây là chuyện của cô, không cần thiết phải giải thích với người ngoài. Cảm thấy An Dĩ Mạch không muốn nói đến chuyện này, Tô Lạc sờ sờ mũi, có vẻ mất tự nhiên.

“Sao Tô tiên sinh lại quen biết với tổng giám đốc Thượng Quan, thoạt nhìn quan hệ rất tốt.”

Hàn Ngữ Yên thấy An Dĩ Mạch vui vẻ trò chuyện với Dư Huyên, cô cũng chủ động tìm đề tài tán gẫu với Tô Lạc.

“Chú Thượng Quan đã giúp đỡ tôi rất nhiều, dì Thượng Quan là ân nhân của tôi.”

Lạc thành thật trả lời, anh không nói sai, anh vốn là một tên ăn mày chẳng là cái thá gì. Được phu nhân Thượng Quan Niên thu nhận giúp đỡ, cho anh đến trường, anh mới có thành tựu ngày hôm nay. Nghe thấy Tô Lạc không hề có một chút che giấu nói ra quá khứ không vui của mình, An Dĩ Mạch cùng Dư Huyên rất kinh ngạc, chỉ có Hàn Ngữ Yên âm thầm kín đáo chợt lóe lên tia xem thường.

“Tô tiên sinh tri ân báo đáp, rất đáng kính nể.”

Đây vẫn là lần đầu An Dĩ Mạch chủ động nói chuyện với Tô Lạc, Tô Lạc rõ ràng rất kích động.

“Lòng biết ơn là điều mỗi người nên có, nếu như một người không biết cách tỏ lòng biết ơn, như vậy người này hoàn toàn không xứng đáng làm người.”

Thực ra anh nói những câu nói này khiến An Dĩ Mạch hết sức chấn động, An Dĩ Mạch cũng từng trải qua như vậy. Trước kia khi được An gia thu dưỡng, cuộc sống của cô có lẽ cũng gần giống với cuộc đời Tô lạc, là An gia cho cô tên, mái ấm cùng tình yêu. Vì vậy cô rất biết ơn, cô đã từng nói, một con người có thể không đủ lương thiện, không đủ xinh đẹp, nhưng không thể không hiểu được lòng biết ơn.

“Nghe nói Tô tiên sinh là nhà thiết kế trang sức, đúng lúc ngành Angel học cũng là trang sức, không bằng chúng ta ngồi xuống cùng trò chuyện.”

Giọng nói Dư Huyên rất ngọt ngào, lại tràn ngập mê hoặc khắp nơi. Tô Lạc nhìn An Dĩ Mạch, lại nhìn Dư Huyên, cuối cùng gật đầu, Hàn Ngữ Yên bất đắc dĩ, chỉ có thể đi theo bọn họ.

Trong phòng làm việc ở tầng cao nhất, Anna bưng lên ba ly cà phê, ba người đàn ông cũng bắt đầu cuộc thảo luận giữa họ.

“Chú Thượng Quan, có đề nghị gì cứ nói, đúng lúc để những vãn bối như chúng cháu đây học hỏi một chút.”

Chiếm Nam Huyễn rất ưu nhã nhấp một hụm cà phê, trực tiếp đi vào vấn đề chính.

“Tổng giám đốc An có nghĩ tới việc đưa Đồng Thoại Thương Thành tiến vào thị trường quốc tế, thậm chí là trên toàn thế giới hay không?”

Thượng Quan Niên nói câu này vô cùng trầm ổn, nhưng tràn ngập sự kiên định mà người khác không thể ngăn cản.

“Tổng giám đốc Thượng Quan hẳn phải biết, tuy rằng Mặc Mạch Quốc Tế là đế quốc thương mại xếp thứ nhất toàn thế giới, nhưng danh tiếng Mặc Mạch Quốc Tế không phải chỉ có ở mỗi Đồng Thoại Thương Thành mà thôi. Đồng Thoại Thương Thành giờ đây cũng là kế hoạch mà Mặc Hàn bắt đầu từ ba năm trước, trải qua ba năm, mới có thành tựu như bây giờ. Tổng giám đốc Thượng Quan là nguyên lão giới kinh doanh, sao lại không biết điều này.”

An Mặc Hàn đè nén sự phấn khích trong lòng xuống, ôn hòa nhã nhặn nói.

“Ha ha ha...”

Thượng Quan Niên nở nụ cười, cười cực kỳ lâu, cuối cùng, khi ông cười xong, nhìn vào đôi mắt An Mặc Hàn so với vừa mới bắt đầu càng thêm hết sức tán thưởng.

“Không nghĩ ra, An Dữ Triết vậy mà lại có người con trai ưu tú như vậy, tiểu tử, cháu xác định, cháu mới 23 tuổi?”

Nghe Thượng Quan Niên hỏi, An Mặc Hàn một đôi mắt hoa đào cười cười càng thêm đẹp mắt.

“Cuối tuần sau là sinh nhật 23 tuổi của Mặc Hàn, đến lúc đó chú Thượng Quan nhất định phải nể mặt cháu mà tới tham gia đó.”

Dưới ánh mắt có chút kinh ngạc của Chiếm Nam Huyễn, An Mặc Hàn từ trong túi áo lấy ra một tấm thiệp mời, tên tiểu tử này, hóa ra là đã sớm chuẩn bị.

“Ha ha ha. Được, cháu đã chịu gọi chú một tiếng chú Thượng Quan, vậy thì, chú sẽ gọi cháu là Mặc Hàn. Chú thành thật mà nói thì, Đồng Thoại Thương Thành, tập đoàn Thượng Quan chú đồng ý gia nhập cổ phần vốn, hơn nữa, chỉ bằng quan hệ giữa Mặc Hàn và Nam Huyễn, chú nghĩ, hợp tác có lợi ích như thế, Nam Huyễn cũng sẽ không từ bỏ một cách vô ích đâu.”

Chiếm Nam Huyễn vẫn ưu nhã cười như trước, không sai, anh đã sớm muốn gia nhập cổ phần.

“Ha ha ha, Mặc Hàn chờ chính là câu nói này của chú Thượng Quan, có điều, chú Thượng Quan phải biết, chỉ nhờ vào Mặc Mạch Quốc Tế, tập đoàn Thượng Quan, và tập đoàn Thước Quang, thì vẫn còn thiếu rất nhiều. Điều chúng ta muốn không chỉ ở trong nước, chúng ta cần chính là toàn thế giới, muốn nhắm về phía thế giới, phía sau không có một thế lực mạnh mẽ là không được.”

“Ý cháu là...”

Thượng Quan Niên nghe An Mặc Hàn nói, liền nhíu nhíu mày, nhưng sau đó suy nghĩ lại một chút, ông liền hiểu rõ. An Mặc Hàn nói rất đúng, một công trình lớn như vậy, phía sau không có một thế lực mạnh mẽ là tuyệt đối không an toàn, thế lực... Thượng Quan Niên đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nhìn về phía An Mặc Hàn, phát hiện ánh mắt anh sáng ngời có thần mà nhìn ông. Đột nhiên ông phát hiện người trẻ tuổi trước mắt này thật sự rất lợi hại, lợi hại đến mức độ đáng sợ, bèn lập tức nở nụ cười, vậy thì có làm sao, chỉ cần họ không phải kẻ địch là tốt rồi.

“Chú nghe nói Toàn Ti Dạ cùng các cháu là bạn tốt?”

Thượng Quan Niên vừa nói ra câu này, An Mặc Hàn liền biết ông đã hiểu rõ ý anh, quả nhiên là nguyên lão giới kinh doanh, một chút đã hiểu, An Mặc Hàn anh cũng rất thích hợp tác với người thông minh.

“Có điều thủ hạ của Ti Dạ lại chẳng có bao nhiêu người, cái này còn cần chú Thượng Quan ra tay. Chú Toàn với chú Thượng Quan không phải là bạn tri kỉ sao? Cháu nghĩ chú ấy sẽ rất tình nguyện tham gia vào cuộc làm ăn này.”

Thượng Quan Niên gật gù, không biết là do đồng ý, hay là tán thưởng năng lực của An Mặc Hàn. Nhưng An Mặc Hàn và Chiếm Nam Huyễn biết, Thượng Quan Niên đã đồng ý với đề nghị của bọn họ, xem ra, nhanh thôi họ có thể thực hiện được công trình vĩ đại này.

“Cuối tuần này, khách sạn XX, đến lúc đó chú Thượng Quan nhất định phải tới, chúng ta có thể đàm luận nói chuyện hợp tác hạng mục. Đến khi đó còn phiền chú Thượng Quan mời cả chú Toàn cùng tham gia.”

An Mặc Hàn giơ ly cà phê trong tay lên, Thượng Quan Niên gật gù, bày tỏ đồng ý, ly cà phê ba người đụng nhau trên không trung, một tiếng vang lanh lảnh kia, biểu thị tiếng trống họ hợp tác thành công.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện