Chương 451:
Editor: May
Tĩnh Tri ôm Phi Đồng vào trong ngực, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, lại sờ sờ tay nhỏ bé của nó, đều nóng hầm hập, tâm tình cô tốt hơn một chút: "Phi Đồng, cha cũng nhớ con, giống như con nhớ cha vậy. Chờ sang năm mới, mẹ dẫn con đi Australia học được không?"
"Tại sao phải đi Australia? Mẹ đi không?"
"Australia có rất nhiều rất nhiều chuột túi nha, còn có thảo nguyên lớn mênh mông bát ngát nữa..."
"Mẹ đi không? Cha đi không? Bác có đi không?"
Tĩnh Tri sửng sốt, chợt khó khăn lắc lắc đầu: "Phi Đồng đi trước đi, sau đó mẹ xử lý xong chuyện bên này, liền đi tìm con được không?"
"Con không muốn đi một mình đâu, cô giáo của tụi con nói, người một nhà phải vĩnh viễn ở cùng một chỗ ." Thằng bé vừa xem phim hoạt hình phát trên ti vi, vừa ngây thơ nói.
Tĩnh Tri ngơ ngẩn, hồi lâu sau cũng không nói được ra lời. Không biết Mạnh Thiệu Đình vào từ lúc nào, tinh thần Tĩnh Tri hoảng hốt, nên không có chú ý tới thần sắc trên mặt anh rất khó coi, mặc dù miễn cưỡng tươi cười, nhưng đáy mắt lại không ngừng toát ra vẻ lo lắng và khủng hoảng nồng đậm...
Trên bàn cơm lớn như vậy, chỉ có ba người, nhìn thế nào cũng có chút thê lương. Cha mẹ Mạnh Thiệu Đình đều đang ở bệnh viện, anh canh giữ ở bệnh viện cả ngày, buổi tối mới gấp gáp trở về bồi Tĩnh Tri. Mà lúc này Tĩnh Tri lại không thể không nghĩ đến cha mẹ đã mất, nhất là ở trong Tĩnh Viên này, mỗi một chỗ đều là vô số hồi ức, cô gần như không có ngày nào không nhớ đến cha.
Trong khoảng thời gian ngắn, bầu không khí cũng có chút xuống thấp, hai người ăn cơm lung tung, chơi một lát với Phi Đồng, liền dỗ thằng bé đi ngủ.
Đợi nó ngủ say, Mạnh Thiệu Đình mới dắt tay cô trở về phòng, lúc gần đẩy cửa ra, chợt nghe tiếng pháo mơ hồ xa xa, cô không khỏi cười với anh: "Thiệu Đình... Chúc mừng năm mới!"
"Chúc mừng năm mới bảo bối của anh!" Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô từ sau lưng, nỉ non thì thầm như là lời tâm tình đẹp nhất trên đời; "Tĩnh Tri... Tĩnh Tri, em thật sự đang ở bên cạnh anh sao?"
"Đương nhiên..." Cô cầm bàn tay anh đang ôm trên eo cô, quay mặt lại chủ động hôn anh, anh lập tức đảo khách thành chủ, chiếm lấy môi của cô tùy ý hấp thu ngọt ngào giữa răng môi. Tĩnh Tri ngưỡng mặt lên, hơi nhắm hai mắt lại: "Chúng ta trở về phòng đi..."
Truyện đã được dịch Full :) nếu ai muốn mua giá siêu rẻ ủng hộ dịch giả cân đường hộp sữa thì gửi gmail : [email protected]
"Em là đang mời anh sao?" Con ngươi xinh đẹp nhìn khuôn
Anh cúi đầu cười ra tiếng, cánh tay rắn chắc cố định vững vàng cô ở trong ngực, anh hôn môi diễm lệ của cô, giọng nói khêu gợi chậm rãi vang lên: "Hết sức vinh hạnh... Cô gái nhỏ, anh sẽ dùng tất cả vốn liếng, hồi báo vẻ xinh đẹp của em..."
"Em xinh đẹp chỗ nào chứ? Từ nhỏ đến lớn, cái từ này đều không dính dáng với em." Cô than nhẹ một tiếng mơ hồ không rõ, khi anh thở dốc hôn xuống dày đặc, hơi thở mát mẻ sạch sẽ của anh lại làm cho cô cảm thấy ấm áp. Ngực của anh lớn và ấm áp như vậy, khiến cô không muốn buông ra lần nữa.
Bàn tay vây quanh dọc theo đường cong của anh, anh cao to cường tráng như vậy, cách quần áo thật dày, cô gần như không ôm được anh.
"Quản người khác làm gì? Ở trong mắt anh, luôn cảm thấy em là tốt nhất, nhìn thế nào cũng cảm thấy đẹp." Chóp mũi anh hơi lạnh, cái trán nhẹ nhàng cọ xát hai má của cô, gò má Tĩnh Tri trở nên hồng hào, khóe môi lại nhẹ nhàng nâng lên, một đôi tròng mắt của cô như là vũng nước nho đen, dịu dàng trơn nhuận nhìn anh: "Thực sự?"
"Đương nhiên..." Anh hôn hôn mi mắt hơi mỏng của cô, "Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi. Huống chi, em xứng với hai chữ xinh đẹp này."
"Anh chỉ đang làm em vui vẻ thôi." Cô hờn dỗi chu miệng, ngưỡng mặt lên nhìn đôi mắt sáng rực của anh, như là ánh trăng chiếu vào mặt hồ.
"Em là người phụ nữ của anh, vì sao anh không thể làm em vui vẻ?" Trong giọng nói của anh hơi nhiễm mùi vị tình dục, lại sinh ra một loại khiêu gợi động lòng người, thở ra khí nóng quấy phá bên tai cô, cô nhột nên liền chui vào trong ngực anh...
Nhưng mỗi một chỗ chân mày, khóe mắt đều tràn đầy phong tình, lúm đồng tiền mỗi khi cười đều viết đầy cam tâm tình nguyện và tâm đầu ý hợp...