Sau một tháng vật vã với deadline trên trường, cuối cùng Tuấn Minh cũng hoàn thành xong bài báo cáo.
Hôm nay đến lượt nhóm của Tuấn Minh trình bày.
Anh được phân công lên thuyết trình trước lớp.
Ngay khi vừa cầm micro bước lên, ở bên dưới, cả lớp đã không ngừng hú hét.
- “Tuấn Minh… Tuấn Minh.” - Giọng mấy bạn gái trong lớp là to nhất.
“Xin chào cô và các bạn.
Em xin đại diện cho nhóm 7 thuyết trình về đề tài Ngôn ngữ trong các chiến dịch truyền thông của các nhãn hàng lớn tại Việt Nam.
Bla… bla…”
Giọng nói trầm ấm, trong trẻo, đôi chỗ lại lên cao, xuống thấp, nhanh nhanh, chậm rãi.
Ngữ điệu thay đổi liên tục.
Phong thái của anh như một diễn giả trông rất lôi cuốn, làm người nghe phải chú ý.
Tuấn Minh tự tin nói về bài của nhóm mình.
Anh hiểu tường tận nội dung nên trình bày hết sức lưu loát và dễ hiểu.
(Cho dù không hiểu cũng thích nghe nữa.
Hihi)
Suốt 15 phút, Tuấn Minh lần lượt đem hết các kiến thức gói gọn, sử dụng câu từ sao cho ngắn gọn, xúc tích nhất giới thiệu đến mọi người.
Bản word nộp cho cô giáo dài 35 trang, bài trình chiếu 17 slide, Tuấn Minh lên thuyết trình chỉ trong 20 phút.
Cả lớp im lặng, mọi ánh mắt đều hướng lên phía bảng nghe “người thuyết trình quốc dân” nói.
Phần cuối, 5 phút còn lại chính là phần tương tác.
Tuấn Minh đưa ra 3 câu hỏi để tổng hợp lại các kiến thức.
Nếu như những nhóm trước thì cánh tay đưa lên chỉ lác đác một vài người.
Bây giờ cũng gần đến trưa, cơn đói bụng, mệt mỏi, buồn ngủ kéo đến khiến mọi người đều uể oải.
Ai cũng mong - “Nói nhanh nhanh còn cho người ra ăn uống nữa.”
Nhưng đến nhóm của Tuấn Minh thì không phải là không khí như vậy.
Phần tương tác là vui nhất.
“Tham gia sẽ có quà gói mang về.” - Tuấn Minh hào hứng.
Các bạn nữ trong phòng (ngoại trừ cô giáo) tất cả đều xung phong.
Có mấy cô nữ ngồi bàn đầu chạy ùa lên trả lời, đứng bên cạnh Tuấn Minh thẹn thùng.
“Câu trả lời của Ngọc Anh là hoàn toàn chính xác.”
Cô bạn mừng như chưa từng được mừng, cười không thôi.
Nhóm thuyết trình có chuẩn bị vài cái bánh Chocopie như phần quà tặng cho người trả lời đúng.
Tuấn Minh đi lấy một cái bánh đưa cho Ngọc Anh, anh còn tặng miễn phí thêm nụ cười của mình.
Cô bạn Ngọc Anh chết trong lòng vì sung sướng.
- ‘Ôi mẹ ơi, người gì đâu dễ thương quá.’
Cứ vậy lần lượt hai câu còn lại đều có chủ nhân trả lời đúng, ai cũng có bánh cầm về bàn.
“Gói bánh Chocopie ngọt ngào thơm lừng mùi sô-cô-la y như Tuấn Minh vậy.” - Không ai nỡ ăn nó hết cả.
***
“Phần thuyết trình của em đến đây kết thúc, mong cô và các bạn góp ý thêm cho bài hoàn thiện hơn.
Cám ơn mọi người đã lắng nghe.”
Tiếng vỗ tay giòn giã, kết thúc phần thuyết trình cho buổi thi cuối kỳ ngày hôm nay.
Nhóm của Tuấn Minh đã khép lại nó một cách trọn vẹn và đầy hào hứng.
Nếu nội dung thuyết trình chỉ được 8 điểm thì người thuyết trình đã mang đến cho bài một con số đẹp hơn, 9 điểm.
Từ đầu buổi đến giờ, cô giáo ngồi ở cuối lớp để nghe các nhóm trình bày phần của