“A a a a……….Đường Húc Nghiêu, cái tên đệ nhất thiên hạ Đại Phôi Đản!Tiếng gào thét theo một đường thẳng từ tầng cao nhất xông thẳng lên trời.Hạ Hải Dụ đem bình nước ở cửa nghĩ đến Đường Húc Nghiêu, đẩy ngã liên tiếp, không ngừng liên tiếp đá, Hồ Đồ, Hồ Đồ, Hồ Đồ!Anh ta tuyệt đối là cố tình, cố tình hôn cô trước mắt mọi mọi người vào đúng thời gian mọi người trở về!Cô căn bản không phản ứng kịp, đã bị đầu lưỡi của anh tiến quân thần tốc, mà cô còn không có nhiều kinh nghiệm kiss, hoàn toàn không thể cự tuyệt được kỹ xảo hôn của anh, anh cố ý làm chuyện xấu này, khiến cho cô bại trận như núi sụp, cô hăng hái chiến đấu cũng bị sa vào nụ hôn của anh, phía dưới chân mềm nhũn, thiếu tý nữa là bại liệt phải ngã vào trong lòng anh.Đợi đến lúc anh kết thúc, một lúc lâu thần trí cô vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, tầm mắt mờ mịt một lớp dày không nhìn ra anh, mãi cho đến khi cảm nhận được khí lạnh của một đám người phía sau.“Tiểu Hạ lại có thể mất hồn như thế”.“Còn bị hôn đến quên hết mọi việc!”.“Đúng là cô gái nhiệt tình!”.Cái, cái gì!!Ai mất hồn cơ?! Ai quên hết mọi việc!? Ai nhiệt tình?!Đang nói ai thế?!Đang nói cô sao?Hạ Hải Dụ mắt giật giật mấy cái, lý trí tỉnh táo trở lại, lúc này mới phát hiện ra mình và Đường Húc Nghiêu đang ôm nhau thật chặt, quả thật rất…..Việc này!“Anh………” Cô vội vàng từ bên cạnh anh nhảy ra xa.“Con cá nhỏ, xấu hổ à, đừng căng thẳng, cái miệng nhỏ của em rất ngọt, anh rất thích!”. Anh duỗi tay sờ sờ mặt cô, động tác vô cùng dịu dàng thân mật.Cô ngây người, nhiều người đang ở đây như vậy, anh ta nói nhăng nói cuội gì thế?!Đường Húc Nghiêu nhếch môi cười nhạt, giọng nói ép xuống thật thấp, để thanh âm chỉ có hai bọn họ mới có thể nghe thấy nói:” Em không phải là muốn hẹn hò với người khác sao, hiện tại anh liền muốn cho tất cả mọi người biết -- Em đích thực chỉ là của anh!”.“Vô sỉ!”.Anh cố ý nhếch mép cười cười, để lộ ra hàm răng trắng, giống như muốn khiêu khích nói lớn:” Con cá nhỏ, làm thế nào đây, anh đối với em mê muộ rồi, anh giống như là đã yêu em! ”.Mọi người cười lớn.Vẫn cứ