Tuy nhiên lực lượng Thenardier đi truy bắt đều gặp phải tai nạn khi trèo đồi.
Cứ ai leo lên đến giữa dốc là lại đồng loạt ngã như có ai kéo chân.
Bọn hắn cuối cùng mới nhận ra có dây thừng trong bùn quấn vào chân.
Quân địch ngã dúi dụi và nhiều kẻ còn bị trói vào nhau.
Quân lính nhìn lên, nhận ra chúng đã rơi vào bẫy.
Lính của Ouroboros ngừng rút lui và quay lại phản công.
"Bệ hạ liệu sự như thần, địch nhân cũng không thèm chú ý dưới chân để rồi rơi vào bẫy hết." Một vị tướng sĩ chỉ xuống dưới đồi, ra lệnh cho quân của hắn.
Kết quả là một cú lội ngược dòng nhanh chóng, trong đó 400 quân của Ouroboros tách ra từ lực lượng chính đã đánh bật quân Thenardier một cách nhanh chóng.
"Ngươi rõ ràng có thể nghiền ép đối phương, tại sao còn phải còn cùng đối phương chơi đùa đâu?" Elen nghi hoặc nhìn xem Yuuto dò hỏi.
Hắn rõ ràng có ba mươi vạn quân, tại sao lại không cho nhiều quân đến đây ngay từ đầu, dạng này có phải hay không sẽ tránh khỏi không cần thiết giao tranh.
"Ta là đang tận hưởng đánh trận niềm vui.
Nếu ta ngay từ đầu cho quá nhiều người đến, đối phương sẽ không dám đến đây.
Mặc dù phe ta so với bọn hắn quân lính thấp hơn phân nửa, bất quá tận dụng những gì ta có, ta sẽ giành được thắng lợi một cách dễ dàng."
Yuuto nhún vai cười nói, quay đầu, nhìn về phía chiến trường, khóe miệng xuất hiện một cái tà mị nụ cười.
"Thế giới này nhất định sẽ thuộc về ta, hòa bình rồi sẽ đến với thế giới này.
Tại trước khi thời khắc đó đến, để cho chúng ta thật tốt chơi đùa đi!"
"Ngươi….
Thật đúng là điên rồi!"
Elen nhìn xem Yuuto, không khỏi bất đắc dĩ thở dài.
Thật đúng là một cái bốc đồng quốc vương.
Bất quá hắn nơi này làm chủ, muốn thế nào là quyền của hắn.
…..
Mặt trời đang lặn xuống, đêm sắp buông xuống.
Zion nhận được hai báo cáo.
Lực lượng truy đuổi của hắn đã bị phục kích.
Lực lượng chủ lực của hắn, bao gồm cả hai đầu địa long, đã bị hạ gục.
"...Không thể nào."— QUẢNG CÁO —
Zion lẩm bẩm, cơ thể hắn run lẩy bẩy cạnh đầu Phi Long.
"Còn con Rồng đó thì sao? Chẳng phải đó là hai đầu Địa long sao? Chẳng phải đao kiếm không làm gì được nó sao?"
Không ai trả lời được.
"Zion-sama, xin Ngài sử dụng đầu Phi Long này đi."
Một người đưa ra lời khuyên.
"Đáng lẽ ra hai đầu Địa long phải tàn sát hết bọn chúng rồi."
Zion quát lại đám thuộc hạ của mình.
"Đây là những con rồng quý giá ta mượn từ phụ thân.
Riêng móng vuốt của nó thôi đã quý hơn trăm cái đầu của các ngươi rồi."
Tuy nhiên, hắn cũng không có kế hoạch nào.
Một báo cáo nữa xuất hiện.
"Địch đang chuẩn bị đánh tập hậu chúng ta."
Zion khó chịu hỏi.
"Bao nhiêu?"
"Khó có thể nói được vì trời đã tối, nhưng có vẻ là có 2.000 kỵ binh đang trốn trong bóng tối."
"...!Hai nghìn sao?"
Mất một lúc gã ta mới mở miệng được.
Chấn động từ bản báo cáo kia đối với Zion không thể đo đếm được.
Nhuệ khí giữ được từ đầu bây giờ đã hoàn toàn cạn kiệt.— QUẢNG CÁO —
Hiện tại, hắn chỉ còn hơn một ngàn quân.
Phi Long không được tính trong đó.
Làm sao bây giờ? Chỉ bằng hơn một kỵ binh của hắn, không thể cùng hai ngàn kỵ binh chiến đấu.
Không chỉ Zion mà lính của hắn cũng thấy bực bội ra mặt.
Về cơ bản, chúng tới đây không phải để chiến đấu mà là để cướp phá, không phải là để đánh trận.
Dù sao ngay từ đầu quân số trên lệch gấp hai lần trở lên, lại có thêm ba đầu long, đây