‘tadashi ringo’ không tiếp tục cùng rem đùa giỡn, bắt đầu nhắm mắt lại, trong đầu tưởng tượng một hình ảnh về 《bạch ngọc》, bên tai thanh âm dần dần giảm bớt, mọi thứ bằng đầu trở nên tĩnh lặng, im ắng.
‘tadashi ringo’ chậm chạm mở mí mắt ra, một không gian trắng xóa xuất hiện trong tầm mắt, nơi này không có ánh nắng mặt trời, nhưng vẫn sáng, không có âm thanh, tiếng đập của trái tim vang dội rất dễ dàng nghe thấy.
‘tadashi ringo’ ngẩn đầu lên, nhìn thấy một viên ngọc màu trắng, đó chính là 《bạch ngọc》, bàn tay trắng nõn khẽ nâng lên, da thịt tiếp xúc cảm nhận được băng lãnh truyền lại từ viên ngọc.
bàn tay giữ chặt lấy 《bạch ngọc》, không nhanh không chậm kéo xuống, đặt nó lên mi tâm, bắt đầu nhắm mắt lại.
cơ thể nàng vẫn duy trì một tư thế như vậy, nhưng trong tâm hồn nàng đang ở một trang thái khác, một trạng thái không cách nào diễn tả được bằng lời nói, vô cùng vi diệu.
nàng cảm giác được bản thân không còn là bản thân, xung quanh hoàn cảnh trở nên mênh mông, trong lòng không có bất kỳ cảm xúc, vô cùng tỉnh táo.
xung quanh nàng được bao phủ lấy những ngôi sao sáng, số lượng nhiều đến vô ngàn không cách nào dùng nhân loại tư duy đếm hết, mỗi một ngôi sao có kích thước riêng biệt, có nhỏ, có lớn và mỗi ngôi sao đều sẽ tồn tại một màu sắc khác nhau.
‘tadashi ringo’ trong lòng đối với xung quanh không quan tâm, ánh mắt bắt đầu nhìn lại, đây là hai ngôi, chúng có kích cỡ và màu sắc không khác những ngôi sao kia, nhưng lại sở hữu một điểm vô cùng đặc biệt, đó là nó bay quanh ‘tadashi ringo’.
ngôi sao này tựa như lấy ‘tadashi ringo’ làm một hệ mặt trời, theo chu kỳ quay quanh lấy nàng làm một vòng tròn, từ trái sang phải, cứ lặp đi lặp lại nhiều lần.
‘tadashi ringo’ không hề làm gì, nàng vẫn tiếp tục đứng im, không cử động, không suy nghĩ, duy nhất nàng làm, đó là nhìn chằm chằm vào ngôi sao đặc biệt kia.
một hành vi vô cùng đơn giản và không tồn tại ý nghĩa, nhưng nếu quan sát kỹ lưỡng, sẽ thấy được ngôi sao đặc biệt kia đang dần dần tiếp cận ‘tadashi ringo’, khoảng cách của bọn họ, dần dần rút ngắn.
trong lòng nàng không có cảm xúc, chỉ có thể duy trì theo bản năng, đối với ngôi sao đó khao khát, nàng khao khát ngôi sao đặc biệt kia tiến đến gần bản thân.
‘tadashi ringo’ không quan tâm bọn họ tiến lại gần nhau sẽ tạo thành thứ gì, không quan tâm nhận được hay mất đi, vẫn cứ duy trì bản năng khao khát, đây là đơn giản khao khát, cũng là duy nhất khao khát tồn tại.
...
bên ngoài đang ngồi cưỡi địa long rem, thoang thoáng bên tai âm thanh gió bắt đầu lớn hơn, trong lòng xuất hiện một tia nghi ngờ, da thịt cảm nhận được mát mẻ ngày càng tăng lên, dần dần biến thành lạnh lẽo.
rem nheo mắt lại, nhìn xem các hạt các, hạt bụi và những lá cây lướt qua theo chiều gió, trong lòng rem khẽ giật mình, nàng cảm thấy chiều gió rất có thể đang hướng về bên nàng mà đến.
nàng nghiên đầu qua, nhìn xem xung quanh ‘tadashi ringo’ không biết từ thời điểm nào đã được bao phủ bởi những cơn gió, trong lòng xuất hiện tia lo lắng, nàng không biết chuyện gì xảy ra, có hay không nguy hại cho ‘tadashi ringo’.
rem khẽ dừng lại địa long, cơ thể ngồi dậy, giữ khoảng cách không gần không xa với ‘tadashi ringo’, nhìn thấy xung quanh gió càng ngày càng nhiều, trong lòng càng không cách nào giữ được bình tĩnh.
rem không đến gần ‘tadashi ringo’ hay là mở miệng lên tiếng gọi, vẫn duy trì trầm mặc, nàng lo lắng bởi vì mình hay vi tạo thành một hậu quả nào đó.
“chuyện gì xảy ra nha?”
felt đang buồn chán ở trong hộp xe, bên tai nghe được thanh âm gió biến động, trong đầu liên tưởng đến bão sắp đến, trong lòng nhẹ nhàng lo lắng, không rõ cơn bão có hay không ảnh hưởng đến chuyến đi.
felt không nghe thấy ai phản hồi mình, mí mắt nheo lại, trong lòng xuất hiện cảm giác không tốt, khẽ ngồi dậy, bước chân đi ra ngoài.
vừa mở rèm lên felt trong lòng hoảng sợ, không chút do dự vận dụng gia hộ đến bên cạnh rem, nhìn xem ‘tadashi ringo’ tình huống, trong lòng nghi ngờ không thôi.
“rem tỷ tỷ, nàng tình huống là thế nào?”
felt không cách nào suy nghĩ ra được đáp án, đầu ngẩn lên, mở miệng đối với rem nói, trong giọng nói không che giấu cảm xúc lo lắng, đối với ‘tadashi