“đi thôi~ hiện tại chúng ta đi tìm rom lão gia tử, hắn cách nơi này không xa.”
‘tadashi ringo nhận lấy trên tay rem radar, nhìn trên màn hình xanh có một cái chấm tròn và hình tam giác, cả hai khoảng cách rất gần, đi đoạn đường ngắn là có thể gặp nhau.
“hì hì, cuối cùng cũng gặp được gia gia.”
felt bên tai nghe được ‘tadashi ringo gọi, nàng môi nhỏ nhếch lên cười hì hì, thân thể nhí nhảnh mở miệng nói.
trong khoảng thời gian này felt cảm thấy cuộc sống rất tốt, nhưng mà nàng trong lòng không thiếu vì rom gia gia lo lắng.
‘tadashi ringo mỉm cười, nàng dẫn đầu đi trước, còn rem và felt đứng hai bên, cước bộ đuổi theo ‘ringo’ bước chân.
“ân?”
‘tadashi ringo ánh mắt nhìn vào hẻm nhỏ, nàng nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, ánh mắt hơi nheo lại, trong đầu nàng xuất hiện đoạn hình ảnh, nàng cũng nhớ ra được thân ảnh này là ai.
“lại là nàng, thật đúng là trùng hợp đâu!!!” nhếch môi lên khẽ mỉm cười, ‘tadashi ringo mở miệng nói.
‘tadashi ringo đột nhiên dừng lại khiến cho felt và rem nghi ngờ, các nàng nhìn thấy ‘tadashi ringo đang nhìn vào ngỏ hẻm thì bọn họ cũng nhao nhao nhìn xem.
“là bọn hắn?”
felt nhìn thấy những người trong hẻm, nàng nhíu mày lại, sau đó giống như nhớ ra cái gì, nàng mở miệng kinh ngạc nói.
“felt ngươi biết bọn họ?”
‘tadashi ringo đặt tay lên đầu felt, nàng thấp đầu cúi xuống nhìn felt mở miệng thăm hỏi nói.
“cũng không tính là quen biết, nhưng ở xóm nghèo thỉnh thoảng thấy bọn họ.”
felt nhẹ nhàng lắc đầu, nàng phủ nhận quan hệ nói.
bởi vì trước kia nàng thuộc nghề làm ăn phi pháp nguyên nhân, cho nên nàng cũng không có bằng hữu, vì vậy đối với người xóm nghèo, nàng cũng không tính là thân thiện.
“vậy sao!!! felt, chúng ta đi qua chào hỏi một chút.”
‘tadashi ringo cũng chỉ gật đầu, cũng không hề hỏi gì thêm, nàng mỉm cười mở miệng nói.
vừa dứt lời, ‘tadashi ringo cũng không đợi rem và felt có đồng ý hay không, nàng bước chân di động thẳng về phía con hẻm đi vào.
rem và felt thấy vậy, các nàng bất đắc dĩ bước chân đi theo sau, các nàng biết ‘tadashi ringo đây là muốn tìm chuyện để làm.
...
trong một ngỏ hẻm, có một người thiếu nữ có dáng người nhỏ xinh xắn, nàng có hình tượng đáng yêu tựa như một con vật nhỏ.
thiếu này sở hữu một đôi mắt xanh lam và một mái tóc màu hồng dài lượn sóng đến hông, trên người nàng mặc trang phục màu trắng có bông, trên đầu kèm theo một cái mũ bông và có cài tóc hình ngôi sao.
xung quanh thiếu được bị chặn lại bởi ba tên lưu manh, nàng khó chịu nhìn xem ba người này.
“thật phiền phức, các ngươi muốn thứ này sao?”
hoshin • anastasia từ bên hông ví lấy đi ra một túi tiền, nàng liên tục hất lên rớt xuống tạo ra thanh âm đồng xu va chạm liên miên.
trong lòng anastasia vô cùng khó chịu, vốn là nàng chỉ muốn đơn thuần đi tham quan nơi này, nàng muốn biết bản thân tương lai quốc gia như thế nào.
nhưng không ngờ lại gặp phải ba tên lưu manh, bọn họ không chút nào thương tiếc đẩy nàng vào hẻm này.
“ha ha, lần này thực may mắn, thế mà gặp được người thông minh.”
“không sai, nhanh giao tiền ra đây, nếu không đừng có trách bọn ta động thủ.”
ba tên lưu manh nhìn xem bao nhỏ trên tay anastasia thì ánh mắt sáng lên, trong lòng nổi lên lòng tham, lần này thật đúng là may mắn, thế mà gặp được người giàu có như vậy.
“ta tại sao phải đưa tiền cho các ngươi? ta là một người vô cùng tham lam, sẽ không bao giờ đồng ý đưa tiền cho người khác khi không có lợi ích sự tình a.”
anastasia nheo mắt lại, nàng bị ba tên lưu manh bao vậy, nhưng không chút nào hoảng sợ, ngược lại nhìn xem ba người bọn họ khó chịu chất vấn.
“ha ha, có giao hay không cũng không phải là do ngươi.”
ba tên lưu manh cười ha ha, bọn hắn đầy trêu cợt mở miệng nói.
trước khi nhằm vào anastasia bọn hắn cũng suy nghĩ rõ ràng, anastasia bị bọn họ đẩy vào ngỏ hẻm thời điểm, bọn họ đã cố gắng quan sát và biết được anastasia chỉ là người bình thường mà thôi.
nếu như có điểm nào không bình thường thì đó chính là nàng rất đẹp và là một thương nhân rất giàu có.
tuy là anastasia rất đẹp, nhưng bọn họ cũng không có dự định cướp sắc, trong lòng họ tinh tường, nếu như cướp tiền còn có thể.
cướp sắc những nhà giàu thương nhân này,