Trong lúc ba người lớn lấy hành lí từ sau cốp xe xuống, Daisy bị Sakura kéo tay dẫn vào nhà.
Bên trong căn nhà không gian khá rộng và thoáng, hơn nữa cách bố trí còn mang đến cho người ta cảm giác tồn tại hơi ấm gia đình
" Chúng ta sẽ ở đây hai ngày đó Daisy, mẹ" Sakura phấn khích nói với cô, rồi lại dùng ánh mắt trìu mến nhìn tấm di ảnh của bà Nadeshiko, thứ mà cả nhà luôn gìn giữ cẩn thận
Tâm trạng Daisy hơi thay đổi, cô có chút nhớ mẹ Hana, đã rất lâu cô chưa được gặp người, chẳng biết người có còn nhớ đến sự tồn tại của một đứa con là cô hay không
" Daisy? Cậu làm sao vậy?" Sakura đi tới trước mặt cô, lo lắng hỏi, cô ấy nhìn vào gương mặt tái nhợt của Daisy, rồi tự lẩm bẩm " Không phải là bị cảm nắng đó chứ"
Toya liếc mắt qua nhìn hai người
" Không sao... Tớ ổn" Daisy lúng túng cúi đầu, che đi đôi mắt đang dần đỏ lên của mình
Cô quá xúc động rồi, quên mất lời dặn phải biết kiềm chế cảm xúc của Reborn
" Ổn gì mà ổn, tớ gọi nãy giờ vài lần rồi mà cậu cũng không nghe. Nghe này Daisy, nếu mệt thì phải nói cho tớ biết đấy" Sakura chống hai tay, làm ra bộ dạng như một cô giáo đang dạy dỗ học sinh
" Tớ biết rồi, cảm ơn cậu nhé Sakura" Daisy chớp chớp đôi mắt của mình, tiểu khả ái vừa xinh xắn vừa ngoan như vậy, hình ảnh này làm Sakura không chịu nổi phải vươn tay xoa đầu cô
" Cậu đúng là bé ngoan mà"
Sau khi mang hết đống hành lý vào nhà, Toya và Yukito cùng nhau đi kiểm tra van gas, ông Fujitaka dịu dàng hỏi hai đứa nhỏ
" Hai con có muốn đi siêu thị không? Hay là đi chơi cho tới giờ ăn tối?"
" Đi chơi ạ" Sakura cười khúc khích, ba quả thật hiểu cho tính hiếu động của cô, đúng là chỉ có cha mới nuông chiều con gái nhất
" Còn cháu thì sao Daisy?"
" Ch... Cháu sẽ đi chơi cùng Sakura ạ..." Hơi kinh ngạc khi bị chuyển hướng sang hỏi mình, Daisy vội vàng nói. Nhìn cô bạn bị ba mình làm cho ngây cả ra, Sakura vội vàng kéo lấy tay Daisy, thu hút sự chú ý của người lớn " Vậy mọi người đi vui vẻ ạ"
" Hai đứa chơi cẩn thận nhé, đừng đi lạc" Fujitaka dặn dò, sau đó cầm theo chìa khoá đi ra xe, Yukito nối gót theo sau ông
Toya đứng tại chỗ nhìn hai người kéo tay đùa giỡn, cũng xoay đầu đi thẳng
Sau khi ba người lớn lên xe đi khỏi, Sakura tức tốc chạy vào nhà, hô to bằng giọng phấn khởi
" Kero à, mau đi chơi thôi"
Oh, kinh ngạc đấy
Cô có chút không ngờ rằng dù đã đến vùng núi này nghỉ mát mà cô nàng còn nhớ đến việc mang theo cậu chàng linh thú kia
" Daisy, lâu rồi không gặp cậu đấy" Kero từ trong túi xách bay ra, vừa thấy Daisy liền niềm nở chào hỏi
Tiếp xúc cùng cô một thời gian, cậu phát hiện thiếu nữ này tuy có một năng lực bí ẩn nào đó nhưng cô vẫn rất ngốc, chính là loại trắng trắng mềm mềm ngu ngơ không biết chuyện gì đang xảy ra
Với lại cô cũng không đe doạ tới cậu hay Sakura mà còn giúp hai người thu phục thẻ bài Clow
Điều quan trọng là cô thường mua bánh ngọt cho cậu ăn nữa, còn là loại bánh siêu siêu siêu đắt và siêu ngon
Có nhiêu đó thôi cũng đủ để linh thú Kero muốn kết giao với cô rồi
Hai người một thú sau khi khoá cửa viên trang cẩn thận mới bắt đầu đi thăm thú xung quanh
Cả ba người đi băng qua cánh đồng hoa violet, đi thêm vài chục bước nữa là tới cây cầu. Cây cầu tên gì thì Daisy không rõ, nhưng dưới chân cầu, nước trong vắt, còn có một ông lão đang ngồi câu cá
Đã rất lâu rồi mới thấy cảnh tượng yên bình này
" Wao, lớn thật đó" Sakura mở to mắt nhìn ngôi nhà chiễm chệ trước mặt, bên trong đó là cả một khu vườn hoa hồng tuyệt đẹp. Daisy liếc mắt theo hướng cô bạn, bên trong trồng rất nhiều cây, quả xứng với danh thiên đường thực vật
" Cứ như khu vườn của Alice vậy" Daisy cười, lại nhớ tới câu chuyện về thiếu nữ Alice lạc vào xứ sở thần tiên mà Elena từng kể vào mỗi buổi tối
" Alice?" Sakura hỏi lại, hơi mờ mịt không biết cô bạn đang nói gì
" Alice ở xứ sở thần tiên, là một câu chuyện của Anh"
" Daisy biết nhiều thật đó"
Sakura nhìn cô bé bằng ánh mắt ngưỡng mộ, Daisy gãi mặt đầy ngượng ngùng
Hai người vừa đi vừa nói, bất giác đã tiến vào bên trong khu vườn. Đợi đến lúc giật mình nhận ra, chủ nhà đã gọi tên của bọn họ
" Này hai cô bé, các cháu đi lạc sao?"
Đối phương là một người đàn ông trung niên tuổi xế chiều, vẻ mặt hiền từ đem lại cho người ta cảm giác áp
Daisy đã ngẩn người khi nhìn rõ khuôn mặt ông ấy
Thật sự rất giống cha, người đàn ông từng tồn tại trong trí nhớ trước năm cô bốn tuổi. Dù đã sáu năm trôi qua, kí ức kia sớm bị phủi bụi nhưng hình bóng ông vẫn mãi hiện hữu trong đầu cô bé
" Không ạ, tụi cháu xin lỗi đã làm phiền" Daisy vội vàng cúi người, Sakura cũng bắt chước theo, còn Kero sớm đã trốn biệt tăm trong bụi cỏ
" Nhà các cháu ở đâu vậy?" Người đàn ông kia cũng rất hiền lành, không những không quát mắng sự tự tiện của bọn họ mà lại còn rất từ tốn hỏi thăm
" Tụi cháu ở trang viên bên kia ạ, đến đây nghỉ hè" Sakura thành thật khai báo
" Ra vậy, các cháu có đói không?"
Hai cô gái đồng thời lắc đầu, lễ phép từ chối lời mời của người đàn ông
Người đàn ông không những không tức giận mà vẫn lịch sự hỏi thêm lần nữa " Một tách trà thì thế nào?"
Từ chối hai lần quả không lễ phép
Lúc này cả hai mới gật đầu và nói cảm ơn
Sakura và Daisy được người đàn ông dẫn vào bên trong, khi hai người được cho phép