Tô Nguyệt Hòa thấp thỏm trong lòng, trong sách không có miêu tả tình huống cháu trai Trần Thu Hồng, không biết tướng mạo như thế nào, nhân phẩm như thế nào."Yêu Muội Nhi, mau cùng đi xem một chút.
Trở về cho em kẹo ăn."Dưới sự giật dây của chị ba, Yêu Muội to gan bưng bát cơm đi ra ngoài, nhưng mà mấy phút lại chạy trở về.Em ba vội vã hỏi: "Sao thế?"Tô Nguyệt Hòa bị em ba làm cho cũng có chút khẩn trương, cô nhìn về phía em gái út.Chỉ thấy Yêu Muội lắc đầu giống như trống bỏi: "Vừa lùn vừa đụt!"Phốc xùy!Ba chị em nhìn Yêu Muội Nhi, không hẹn mà cùng cười.Em ba nghĩ kế cho Tô Nguyệt Hòa: "Chị cả, nếu chị đã có người mình ưng ý thì cứ ra tay, Triệu Ái Đệ không phải chỉ là nhìn trúng trước thôi sao, chỉ cần trong nhà cho chút tiền biếu, đảm bảo ổn thỏa thôi."Đáy lòng Tô Nguyệt Hòa đồng ý với cách của em ba, cho nên hiện tại cô phải cố gắng tiết kiệm tiền, tự mình tiết kiệm tiền kén rể.Đối với việc lão cha nói để dành được hai trăm đồng tiền cho cô kết hôn, cô cũng không dám có chờ mong quá cao, tiền của lão cha vẫn nên giữ lại xây nhà đi.Em ba nhịn không được hiếu kỳ, lôi kéo em tư cũng đi nhìn.Không bao lâu sau, Trang Thuận Lan trở về, phía sau bà là Trần Thu Hồng đi theo.Sắc mặt Trần Thu Hồng hơi khó coi, "Thím Lan, thím để Tô Hòa nhìn thử đi, nói không chừng con bé thích thì sao?""Chính thức gặp mặt không thích hợp, trước tiên lén nhìn xem thì được."Đáy lòng Trần Thu Hồng không vui, nhưng chị ta muốn tác hợp mối hôn sự này, không thể không cố giả bộ tươi cười: "Người ta từ nơi xa tới, không gặp mặt cũng không thích hợp lắm thì phải? Gặp một lần đi, cháu giới thiệu hai đứa nó cho."Trang Thuận Lan là cảm thấy con gái không có khả năng coi trọng người ta, vóc dáng không cao là thứ yếu, mấu chốt nói chuyện như cổ họng bị mắc đờm, nửa câu cũng nói không rõ ràng, con người nhìn đom bộ không lanh lẹ cho lắm.Nhưng