Sắc mặt Bạch Kiến Quốc dần sầm lại: “Cô không thích tôi? Cô không thích tôi, vì sao lúc đầu cô đồng ý thím ba cô qua lại với tôi?”“Lúc đầu tôi đồng ý qua lại với anh là mắt tôi mù, cho nên tôi kịp thời dừng lại, nhân lúc còn chưa bắt đầu, chúng ta từ biệt hai ngả, giải tán trong vui vẻ.
”“Từ biệt hai ngả? Tô Nguyệt Hòa, đừng có không biết điều, cô đã dây dưa với người đàn ông nào rồi chứ gì? Còn lấy cớ nói trong nhà muốn tuyển con rể ở rể! Cô nói một người phụ nữ như cô, cô không xuất giá, cô tuyển ai tới ở rể? Có người đàn ông có bản lĩnh nào sẽ nguyện ý ở rể? Vừa không ưng tôi, vừa ầm ĩ tuyển người ở rể, thật nực cười! Loại phụ nữ như cô, phải bị mấy người đàn ông chơi chán mới sẽ cam tâm gả đi! Tưởng mình có vài phần tư sắc, mắt mọc trên đỉnh đầu.
” Bạch Kiến Quốc tức tới mức gân xanh trên trán đều nổi hết lên.
Lời nói khinh thường ngập tràn chủ nghĩa gia trưởng này khiến Tô Nguyệt Hòa tức giận: “Anh có thể cưới vợ, vì sao tôi không thể tuyển người ở rể? Bạch Kiến Quốc, anh giải thích một chút, cái gì gọi là loại phụ nữ như tôi? Cái gì gọi là bị mấy người đàn ông chơi chán mới cam lòng gả đi? Đầu óc anh toàn là tư tưởng phong kiến, vô cùng ô uế, tổ chức biết không? Có cần tôi viết báo chữ lớn cho anh không?”Người phụ nữ này còn dám uy hiếp anh ta? Bạch Kiến Quốc nghiến răng nghiến lợi nói: “Bạch Kiến Quốc tôi, hộ khẩu cư dân, người thành phố, tôi xem trọng cô, cô phải mừng thầm đi, cô còn chê? Viết báo chữ lớn đúng không? Cô viết đi! Tưởng làm đội trưởng phụ nữ thì ghê gớm lắm? Ai sợ ai?”Tô Nguyệt Hòa khẽ lắc đầu, trước đây cô thật sự mù mắt, sao lại cảm thấy anh ta không tồi?May mà trải qua ba năm tu chân đã đủ mài giũa Tô Nguyệt Hòa, khiến cô có thể dễ dàng xử lý “chuyện nhỏ” trước mắt.
“Được, vậy anh cứ xem thử anh có thể thuận lợi về thành phố không, anh đợi đó.
” Tô Nguyệt Hòa không muốn để ý tới anh ta nữa, xoay người bỏ đi.
Cô thật