Sau khi bọn nhỏ được cứu, được đồng chí giải phóng quân cõng về trụ sở bộ đội.Tô Nguyệt Hòa đi theo ở bên cạnh họ, cô và Lương Chính Phong cách rất xa, cũng không có cơ hội nói chuyện với anh.Chờ đến trụ sở, có xe Jeep tới đón bọn họ đến bệnh viện bộ đội.Tô Nguyệt Hòa quay đầu nhìn lại...Lương Chính Phong đang ở bên thao trường nói chuyện với một người nhìn giống lãnh đạo, hình như anh còn có những nhiệm vụ khác phải bận rộn.Quả nhiên, anh đi tới, nói với Tô Nguyệt Hòa: "Để bọn nhỏ đi bệnh viện kiểm tra trước, nếu như không có vấn đề, tối nay lão Lý lại phái xe đưa các cô trở về."Tô Nguyệt Hòa vội vàng gật đầu: "Hôm nay may mắn gặp các anh, giúp tôi nói với mọi người tiếng cám ơn.""Đây là việc chúng tôi phải làm.
Cái kia, đồng chí Tô Nguyệt Hòa, bên tôi có nhiệm vụ khẩn cấp phải xử lý, có lẽ không có cách nào đưa các cô đi.
Chúng ta..." Ánh mắt Lương Chính Phong sáng rực, "Chúng ta chủ nhật gặp."Trái tim Tô Nguyệt Hòa đập thịch một cái, cô đoán Lương Chính Phong có khả năng không biết yêu cầu của nhà cô, với tình hình trước mắt này, cô sẽ không gả ra ngoài.Cho dù cô có thích người này thì cô cũng sẽ không.Không bằng thừa dịp hôm nay cơ hội nói với Lương Chính Phong rõ ràng, nếu như chỉ là hiểu lầm, vậy anh có thể thừa dịp mấy ngày nay suy nghĩ thêm một chút.—— chỉ cần anh chịu ở rể, tôi nhất định sẽ đối xử tốt với anh!Yết hầu Tô Nguyệt Hòa có chút khô khốc, cô khẩn trương: "Đồng chí Lương Chính Phong...!Khụ, chúng...!Điều kiện nhà tôi ấy, anh có biết không?"Bởi vì sợ người bên cạnh nghe thấy, cô nói rất nhỏ, cô sợ anh không nghe rõ, đang muốn lặp lại lần nữa thì Lương Chính Phong gật đầu nói: "Chị Khâu đã nói với tôi rồi.""Anh đã biết?""Tôi biết."Tô Nguyệt Hòa thật bất ngờ, cô có chút không dám tin tưởng, xác nhận lại: "Về sau cái kia...!đứa nhỏ sẽ mang họ của nhà tôi."Cô nói rất bé cũng rất nhẹ nhàng, gãi vào trái tim anh, anh xác định: "Đứa nhỏ theo họ cô."Lương Chính Phong nghiêm trang