- hoàng thượng, đến giờ ăn tối rồi. 1 giọng nói trầm trầm vang lên.
Không phản ứng.
.
.
.
E hèm, 1 tiếng hắng giọng.
- hửm, gì thế? 1 cái đầu nho nhỏ ngóc lên từ đống tấu chương với cái giọng lèm nhèm do buồn ngủ .
- đến giờ ăn tối rồi thưa hoàng thượng . thanh âm vang lên lần nữa.
- ừ đi thôi.cố lết cái tấm thân già vừa đi vừa ngáp bước đến cái bàn ăn ở giữa điện.
1 anh chàng mặc đồ thái giám đi theo, cũng chính là chủ nhân của giọng nói mấy nãy.
- Tiểu Lương Tử, báo đến Hoa Yên Cung, chút nữa trẫm ghé thăm Dung Phi. Ta vừa thưởng thức món vi cá vừa nói.
- tuân lệnh. Anh chàng tên tiểu lương tử trả lời bằng giọng nói mang 1 chút ghen tị. bệ hạ…
- hửm. ta vừa ăn vừa trả lời.
- ngài không thể không đi sao? Thanh âm trở nên ngọt ngọt (nghe tiếng cởi quần áo nho nhỏ).
- tại sao? Ta vẫn chưa phát hiện điều kỳ lạ đang phát sinh.
Một cái ôm từ đằng sau làm ta giật nảy mình.
- bệ hạ