lời tác giả: sáng đi chơi nên bây giờ mới up bài được :)).
Lại một ngày nữa trôi qua.
Aiz…mệt thật nha.
Nàng thả cây bút với tấu chương trong tay xuống, khẽ dựa vào chiếc ghế, vươn vai một cái thật phóng khoáng, hai bàn tay ôm eo nhỏ xoay người vài cái, thậm chí còn nghe tiếng rắc rắc do khớp xương va chạm.
Làm hàng loạt động tác, cơ thể vốn mệt mỏi của nàng cũng cảm thấy hồi phục được một chút.
Liếc nhìn vài cái tấu chương còn lại.
Nhìn nhìn rồi lại nhìn nhìn.
Cuối cùng đứng dậy, phủi mông bước ra ngoài hít không khí trong lành .
Trễ môi, xì, mai làm tiếp giờ làm biếng quá đi.
Nói xong lại ghé đến nơi bí mật nghỉ ngơi một chút rồi thay đồ chuẩn bị xuất cung.
…
2 giờ sau- tức 8h.
Lúc này trên mái nhà của người qua đường xx nào đó có một thân ảnh mặc áo đen đang ngồi trên đó thưởng thức không khí mát mẻ của gió và quan sát cảnh tượng tấp nập mùa lễ hội.
Đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.
Nàng giơ bàn tay ra nơi những vì sao kia, khẽ nắm bàn tay lại nhưng chỉ nắm được hư vô.
Kéo bàn tay lại trước mặt mình, từ từ mở ra.
Không có gì cả.
Cái miệng chu lên khẽ thổi vào khoảng không vừa giữ được ở trong lòng bàn tay.
Đôi mắt đẹp nhu hòa mỉm cười nhìn theo cái vật vô hình vô tại (tồn tại) đó bay xa.
Những áp lực tồn tại trong lòng nàng cũng theo thứ ấy mà bay đi, chỉ sót lại trong nàng sự thanh thản vui vẻ.
...
Lúc nàng đang ngẩn ngơ suy nghĩ cũng không biết rằng có hai nam nhân cũng ngẩn ngơ dõi mắt theo nàng.
Nàng nhìn cơn gió bay đi, còn bọn hắn chỉ cần nhìn thấy nàng thôi thì cũng quá đủ rồi.
...
nàng đứng dậy, phủi phủi tay một cái...sau khi xác nhận mình đã đủ tuấn mỹ, đủ phong độ mới dùng khinh công bay đi, hai nam nhân kia cũng lén đi theo nàng.
...
Một lúc sau.
Đến một hồ nước toàn sen trắng rộng lớn thì nàng liền dừng lại.
Đến một bãi sen mọc khá dày nàng cực kỳ chuyên nghiệp, thành thạo kéo ra một chiếc thuyền gỗ nhỏ tinh tế.
(mm: @,@)
Nàng ngồi lên chiếc thuyền nhỏ, dùng nội lực làm cho chiếc thuyền bắt đầu di chuyển.
(mm: nội lực thâm hậu dữ lắm mới làm được.)
Chiếc thuyền nhỏ nhắn dễ dàng len lỏi qua rừng sen.
Đôi tay nhỏ nhắn của nàng khẽ giang ra sờ những lá sen, bông hoa mỗi lần lướt qua.
Ngón tay búp măng ngắt gọn mấy bông sen trắng đang nở rực rỡ-thời kỳ đẹp nhất của loài sen.
Nàng ôm những bông hoa đó vào trong lòng, ngửi lấy mùi hương thơm ngát tinh tế, đôi môi mềm mại cứ thế không nhịn nổi mà nở một nụ cười ngọt ngào, sờ nhẹ lên những cánh hoa sen mềm mại như làn da người phụ nữ.
Lúc này nàng xinh đẹp đến xuất trần, đẹp dịu dàng, đẹp đến nỗi đủ làm mọi người đàn ông tồn tại trên cõi đời đều rung động con tim cứng rắn mà trở nên mềm mại ôn nhu.
Bộ đồ màu đen của hòa cùng với hoa sen trắng, mái tóc đen tuyền mềm mại như thác nước hoà với làn da trắng ngần không tỳ vết lại không hề mang lại sự đối chọi mà còn trở nên hòa hợp, tạo nên bức tranh tuyệt mỹ của thế gian- tiên nữ sen trắng, vừa đẹp đẽ quyến rũ nhưng lại mang nét thuần thiết ngây thơ.
Hai người cứ ngây ngốc ngắm nhìn nàng- người mà bọn hắn yêu.
...
Lúc nàng đang cao hứng muốn hái nhụy sen đã khô bỏ vô bọc nhỏ để đem về ăn dần thì phát hiện cũng có một con thuyền đang trôi về phương hướng của nàng thì nghi hoặc quay đầu lại.
Aizz... ai lại giống nàng buổi tối