Chỉ thấy không biết từ lúc nào trên các bức tường được xây trong lương đình đã xuất hiện hàng ngàn lỗ nhỏ li ti, những mũi tên được lấp sẵn trên đó đồng lọat hướng đến phía nàng ta mà ngắm.
Không cần nghi ngờ, chỉ cần nàng ta dám động tay động chân dù chỉ một chút thì sẽ nhanh chóng biến thành con nhím.
Lại nghe thấy tiếng cọt kẹt của cơ quan di chuyển thì thấy xung quanh ghế quý phi mà song đình đang nằm xuất hiện những mảnh kính thủy tinh mọc lên cuối cùng tụ lại thành một cái hình bán cầu trong suốt bán kính 2m.
(mm: vâng, đó chính là khiên bảo vệ khỏi công kích của các mũi tên đấy ạ, thật ra ở thời đại này vẫn chưa xuất hiện thủy tinh đâu, nhưng do mục đích thẩm mĩ cho truyện nên tác giả đành bỏ qua cái gọi là chột dạ để nổ thêm vào, thủy tinh cũng không chắn nỗi một đòn công kích đâu nhưng tác giả vẫn mặt dày để sữ dụng a.
Thật ra có thể dùng sắt thép để thay thế nhưng ta cho rằng thế là quá vô nhân đạo.
Nó không có thẩm mỹ nha, thậm tệ hơn là quá xấu, quá u ám rồi, không trong suốt.
Không được, nói chung thủy tinh vẫn là tốt nhất.
Ok, kết thúc màn tự kỷ của tác giả tại đây, cám ơn đọc giả đã rảnh rang đọc cái này :)) )
Run sợ nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, nàng ta tính dùng khinh công trốn ra ngoài, thì âm thanh của song đình vang lên:
- muốn trốn? không dễ đâu…
nàng ta híp mắt lại, nghi ngờ:
- ý ngươi là gì?
Nàng cười khẽ:
- vẫn chưa cảm thấy có gì kì lạ à…
nàng ta nghi hoặc:
- cái gì?
Lúc này, xung quanh vốn không có khí tức hay có sự tồn tại của người nào khác nhưng sau khi song đình nói xong câu đó thì hàng loạt khí tức của hàng chục ám vệ đang đứng xung quanh lương đình tràn ra, nàng ta cứng người, trong lòng không khỏi sợ hãi.
Cao thủ!!!
Thậm chí lại tồn tại nhiều người như thế, vậy mà nàng lại không hề hay biết.
Vừa nghĩ đến việc mình có thể chết bất đắc kỳ tử bất cứ lúc nào thì không khỏi rùng mình.
Thật…thật đáng sợ…rõ ràng lúc nãy nàng đã thăm dò qua nhưng tuyệt nhiên lại không thấy tia khí tức của bất cứ ai, rốt cuộc võ công của bọn họ cao đến mức nào cơ chứ.
Nàng ta hiên ngang nhìn nàng, khuôn mặt e sợ:
- ngươi muốn như thế nào?
Nàng cười nhẹ, vuốt vuốt lấy đôi tay to lớn của thiên cuồng mà đùa giỡn, như có như không nói:
- thế ngươi nghĩ trẫm muốn như thế nào a?
(mm: chap trước có chút sai sót ở đoạn đối thoại cuối, song đình phải dùng danh xưng trẫm thay vì dùng ta, mong mọi người thông cảm…)
Nàng ta nhíu mày:
- ngươi…
nàng đáp:
- đầu tiên phải đổi cách xưng hô của ngươi đối với trẫm lại đi, không chừng ta tâm trạng vui vẻ có thể nhẹ tay với ngươi một chút.
Ông cũng nhìn theo đứa con gái cưng của mình hi vọng nó biết điều một chút nhưng chỉ là vô dụng.
Nàng ta hừ lạnh:
- hừ! ta dám làm dám chịu, có gì cứ nói thẳng ra?
Nàng cười khúc khích:
- lần đầu trong đời có người chán sống đến mức không cần sự cho phép của trẫm mà dám xưng ta đấy…
nàng ta nói:
- ngươi…
chưa nói xong thì ta đã thấy ánh mắt ớn lạnh trên khuôn mặt tươi cười của nàng, lắp ba lắp bắp nói:
- biểu tỷ…
nàng mỉm cười hài lòng:
- ừ, muội muội…
Nàng ta nhìn nàng dò xét, kìm nén trong lòng giận dữ nói:
- không biết biểu tỷ muốn như thế nào a…
nàng mỉm cười nhàn nhạt nói:
- cũng không có gì? Trẫm thấy muội đây cũng gần 18 tuổi, cũng sắp vượt quá tuổi cưới chồng rồi.
nàng ta dự cảm xấu hỏi:
- thì sao?
Nàng tiếp lời:
- mấy ngày trước Thương minh quốc vừa phái sứ giả đến đem tín thư muốn tìm nữ nhân hòa thân sang làm thái tử phi nước họ, trẫm thấy muội và thái tử thương minh quốc dù sao cũng là trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng, trùng hợp một đôi, muội thấy thế nào?
Vừa nghe đến tín danh kia thì nàng ta không khỏi rùng mình, không khỏi nghĩ đến những lời đồn đại về vị thái tử nổi danh tàn bạo của thương minh quốc kia.
…
Thương minh quốc là một trung đẳng vương quốc hàng đầu, quyền lực chỉ đứng sau mỗi tứ đại vương quốc.
Thái tử nước họ hiện tại là một chàng trai trẻ, năm nay 25 tuổi, là một người nổi tiếng văn tài võ lược, chiếc công hiển hách nhưng có điều lại nổi tiếng tàn bạo, coi sinh tử người khác chẳng khác nào con kiến.
Từ khi hoàng đế thương minh quốc bảy năm trước giao tứ bộ binh, hộ, lễ, hình cho hắn ta cai quản thì dưới sự cai quản chặt chẽ, sáng tạo của hắn đất nước càng thêm phát triển, đưa lên một tầng ới như hiện nay.
Số lượng đám thê thiếp trắc phi trong phủ chỉ thua