Cô đứng trước gương tức giận không kiềm chế được mà buông lời chửi thề.
- " Cái tên chết bầm,anh ta bị đói đến thế sao"
Thì ra cô tức giận bởi vì những dâu vết đỏ ửng trên người cô,khắp nơi đều có.
Khi cô tắm xong cô cảm thấy sảng khoái hẳn không còn bị đau rát như lúc nãy nữa.
Cô vừa đi ra vừa lau đầu tóc.
Hình như cô quên mất trong phòng còn có Lục Hắc Thiên.Cô cứ như thế đi ra và nhìn thấy mà giật mình, Hắc Thiên đang ngồi chân bắt chéo,tay cầm trà và thưởng thức nhưng mắt lại nhìn ipad hình như đang xem gì đó mà không chú ý tới.Miệng thì nhếch cười rồi ra lệnh.
- " Giữ hắn lại rồi tra tấn cho tới khi nào tôi tới" Anh điềm tỉnh trả lời.
Nghe xong câu đó tự nhiên cô đứng tim.
Cô đang nghe thấy gì vậy có phải là anh ta đang bắt người rồi hành hạ không.
Cô đang suy nghĩ thì bị Hắc Thiên nhìn tới anh đi tới bế thốc cô lên lại bàn trang điểm.
Rồi sáy tóc cho cô, cô bất ngờ vì hành động của anh.
Trời ạ cô bị anh thao túng tâm lý rồi sao.
- "Đang nghĩ gì?" Lục Hắc Thiên nhìn vào gương mặt cô trong gương thắc mắc hỏi.
Câu hỏi của anh khiến cô về lại hiện tại.
Cô đang đấu tranh tâm lý có nên hỏi không nhưng rồi cô quyết định không nên vì tính mạng của mình là trên hết.
Cô lắc đầu tỏ ý không có chuyện gì thay lời nói.
- " Vậy tiếp tục cuộc giao dịch đi" -anh nói tiếp
- " Cuộc giao dịch gì?" -Hạ Hy ngơ ngác nói
- " Mới đó mà quên rồi sao?" Anh cúi xuống ghé vào tai cô làm cô rùng mình.
- " Àaa Được vậy anh muốn gì?"
- " Làm người phụ nữ của tôi?"
- " Cá...cái gì? Anh bị dở hả?" - mặt cô tái ngắt khi nghe lời đề nghị này.
- " Có gì là không được? cô muốn có chiếc vòng cổ 20 triệu đô của tôi mà còn có quyền quyết định lời đề nghị của tôi hửm?"
- " Vậy tôi có một câu hỏi" Cô lưỡng lự gật đầu đồng ý rồi đưa ra câu hỏi với Hắc Thiên.
- " Được, em hỏi đi"
- "Tôi làm người phụ nữ của anh trong bao lâu?"
- " Đến khi nào tôi không thích cô nữa"
- " Được thôi" Cô nghĩ anh ta sẽ chán bản thân mình nhanh thôi vì cô chẳng thể nào dễ dàng cho anh toại nguyện.
Suy nghĩ của cô