Ánh nắng chiếu rọi vào khuôn viên phòng , những tia nắng gắt gỏng chen chúc nhau , thân hình mảnh mai uốn qua uốn lại trông vẻ lười biếng nhìn qua đồng hồ bên cạnh đã là 8:30 sáng nhận ra có hơi muộn nhanh chóng dọn dẹp giường gọn gàng , những bước chân nhẹ nhàng đi vào phòng tắm
Khi cô bước ra trên người đã là bộ vest đen, áo thun trắng, quần skinny, nó toát lên vẻ đẹp thanh thoát, tinh tế như một cô nàng công sở, cách chọn quần trông rất khéo léo, thoạt nhìn đã tôn lên được đôi chân thon dài, lộ vòng eo nhỏ ai cũng ước ao
Nói đến nhan sắc của cô là khỏi chê vào đâu được dù không trang điểm hay trang điểm thì vẫn một nét đẹp vạn người mê, bàn bàn nan miêu, một nét đẹp làm người khác phải xuýt xoa
* Bàn Bàn Nan Miêu : Là vẻ đẹp khó có thể miêu tả
Lúc cô đi xuống lầu đã nhìn thấy Tề Phong và Tề Phi đứng mỗi người cầm khúc bánh mì ăn ngấu nghiến như bị bỏ đói mấy ngày, cô cũng thật không biết tới nổi ăn cũng không dám ngồi xuống ăn cho tử tế
Hàn Thiên dạy bảo bọn họ ra sao không biết!
" Từ nay về sau có ăn uống ngồi vào chổ đàng hoàng mà ăn, nếu để tôi thấy lần thứ hai, trừ hết tiền lương cả tháng"
Tề Phong và Tề Phi bất ngờ khi thấy cô, trong lòng hoang mang nhưng vẫn cúi đầu lịch sự chấp hành, thật sự cách đối xử giữa lão đại và chị dâu rất khác
Làm họ muốn quay chóng mặt, người này thế này, người kia thế kia thật khó mà chấp hành mệnh lệnh
Chiếc Audi chạy băng băng trên những tuyến đường, coi bộ đến nghĩa trang Bắc Thảo rất xa nhưng sau cảm giác trông rất nhanh và thoải mái
Tại Nghĩa Trang Bắc Thảo Kha Cẩn cầm bó hoa đặt xuống phần bia mộ, trên đó xuất hiện tên của cha hắn Kha Trung, kế bên mẹ hắc Tôn Lệ và cuối cùng là em trai hắn Kha Cầm
Ánh mắt u tư nhìn về ba bia mộ nhớ lại đêm kinh hoàng đó, chỉ trong một đêm mà gia đình anh chết không còn một người, đâu đâu trong biệt thự đều là máu
Tuy vào khoảng thời gian đó, anh bị thương nghiêm trọng phải nằm trên giường suốt 3 năm liền tưởng đâu cả đời này trở thành kẻ thực vật, sống mà chẳng làm được gì, nhiều lần đã muốn nghĩ đến việc tự tử nhưng nghĩ về cái chết oan ức của gia đình anh thật không can tâm
Nhưng rồi ông trời ông phụ lòng anh, khoảng giữa năm thứ ba Kha Cẩn nhiều lần cố gắng tập luyện đi lại, chịu biết bao nhiêu cú đau đớn cuối cùng anh bình phục lành lặn
Sau khi bình phục anh vạch ra rất nhiều kế hoạch để trả thù, ban đầu để biết được kẻ giết chết gia đình anh hầu như không chút manh mối, vẫn may khi về lại Kha Gia tìm thấy được một cộng dây chuyền bạc trên đó có chữ Ea
* Ea : Viết tắt bang Eagle
Chính vì biết được kẻ giết chết cả Kha Gia một cách tàn độc, anh đã lợi dụng cơ hội Hàn Thiên tuyển Quản Gia, anh đã đăng ký hên thêm được tuyển dụng thẳng vào
Suốt những năm làm quản gia Hàn Gia tuy anh không thể biết được sự thật về danh phận thật của Hàn Thiên trong bóng tối chỉ biết được anh là chủ tịch công ty Tần - Hàn Thị, còn Tứ Đại Biệt Tề là vệ sĩ riêng
Ừ! Nhờ vào được số tiền mà bao năm tích góp đã xây lên được ba bia mộ lớn này cho ba mẹ và đứa em trai
" Ba mẹ, Kha Cầm cuối cùng kẻ giết chết ba người đã chết, mọi người ở suối vàng yên tâm rồi"
Vừa dứt lời hai hàng nước mắt cũng tuôn theo, suốt bao năm nay không ngày nào anh không
tự nhủ bản thân phải kiên cường, mạnh mẽ mà trả thù, nhất định phải mạnh mẽ để cho ba người thân nhất của anh yên lòng nơi chín suối
Lúc đó đột nhiên một bó hoa tulip trắng được đặt xuống giữa bia mộ, ánh mắt bất ngờ nhìn lên người vừa đặt bó hoa xuống, nhìn thấy Lãnh Minh An nghiêm túc đứng trước mặt cùng Tề Phong và Tề Phi
" Phu Nhân, sao người ở đây"
Kha Cẩn tuy có hơi bất ngờ nhưng vẫn giữ được bình tĩnh
" Tôi nghe dì Trần nói, cậu xin nghĩ vài hôm đi cúng giỗ cho người thân, tôi ít nhiều cũng là chủ nên có chút lòng muốn đến thăm mộ gia đình cậu"
Lời nói sắc bén, nhẹ nhàng, trên khuôn mặt lộ ra biểu hiện chia buồn, thương tiếc nhưng sâu trong lòng lại là đầy sự khinh bỉ, mỉa mai
Gia đình Kha Cẩn đáng để cô bận tâm, đáng để cô thương cảm hay sao, cô ít nhiều cũng thấy xót tiền khi bỏ số tiền không nhỏ vào bó hoa tulip đó, thật đáng tiếc
" Tôi cảm ơn phu nhân"
Từ khi cô xuất hiện trong Hàn Gia, lần đầu gặp cô anh đã đem lòng mến thương, thầm thương bởi vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành đó
Trong một phút nào đó anh từng suy nghĩ sau khi giết được Hàn Thiên, Kha Cẩn anh có thể chiếm hữu lấy Lãnh Minh An đường đường chính chính không sợ ai cản đường
" Tôi lại không dám nhận lời cảm ơn đó"
Lãnh Minh An nở nụ cười khép kín, cô nhìn qua ánh mắt của Kha Cẩn cũng đủ hiểu anh ta đang có ý nghĩ muốn chiếm hữu cô sao, thật đáng phỉ, anh ta đang ngủ hay sao tại vì ngủ mới có thể nằm mơ những chuyện ngờ ngợt chẳng ra đâu
" Thật phiền phu nhân, để người đến nơi như thế này"
Kha Cẩn thấy nét mặt của cô tuy không thể đó là biểu thị điều gì nhưng mà anh nghĩ chắc là cô đang khó chịu nơi oái ăm, nhiều phần u ám
" Đúng là phiền thật nhưng tôi đến còn có mục đích khác"
Lãnh Minh An quan sát nghĩa trang Bắc Thảo này từ lúc bước vào tuy chổ thuộc địa này nằm thuộc ngoại ô nhưng để có được một mảnh đất làm bia mộ giá đất rất chua chát, nhận xét sơ qua mà nói nghĩa trang này rất thoáng, được dọn dẹp, cúng tế sạch sẽ, gọn gàng
Không có xíu gì u ám hay oái ăm, chỉ có điều xuất hiện bia mộ cả Kha Gia ở đây đã làm cả nghĩa trang này dấy lên đầy ô nhiễm không khí trang trọng.
" Phu Nhân chẳng lẽ tìm tôi là có việc gì hay sao"
" Ừ"
Trên môi hắn nở nụ cười có phần thỏa mản, nghĩ chẳng lẽ cô định ban thưởng hay giao chức vị gì đó cho anh ư, nghĩ đến thôi trong lòng đã sung sướng cả lên
" Tôi đến đây chỉ để lấy mạng chó của cậu, thật không ngờ lại tưởng bở tôi đến thăm viếng gia đình cậu, tôi lại càng khinh"
Giọng nói lạnh nhạt, từng chữ từng lời nói phun ra như hàng ngàn con dao được bắn ra, lời nói không chỉ sắc bén mà còn cứa thêm vào nổi đau người khác
Phía Hàn Thiên Hàn Thiên đang khổ sở với các sổ sách tài chính và tiền tuyến về lô hàng AK 101 sắp tới, nhưng khi nhìn qua màn hình Macbook thấy cô gái nhỏ của mình xử lý mọi việc trong rất thuận lợi, bất ngờ cô cũng trở nên biết cách dẫn dắt người khác điêu luyện như thế
Rất khác với một Lãnh Minh An mà anh hay biết?
( Chứ sao nữa , Lãnh Minh An ở bên cạnh anh chẳng khác nào một tiểu bạch nhỏ)