"Tút tút tút! "
Thịnh Trạch Dung vừa định hỏi "Tại sao?" thì bên kia đã vang lên âm thanh máy bận.
Cậu ta chỉ có thể nhìn điện thoại cười khổ, lầm bầm than thở nói: "Anh hai ơi anh hai, anh đang yên lành chọc ai không được? Sao cứ phải một hai chọc anh cả? Lần này không ai cứu được anh rồi, anh tự cầu phúc nhiều vào nha!"
!
Phòng ngủ tầng hai.
Thời Du Huyên co gối ngồi trong góc tường, cau mày nhìn chằm chằm màn hình máy tính, nhìn một lúc vẫn không hiểu!
Giản Nghi Ninh hỏi: Cô là Thịnh Hàn Ngọc?
Nhiều ngày không có tin gì sau đó đột nhiên liên lạc lại, rồi bất ngờ hỏi một câu như vậy?
Thời Du Huyên gõ bàn phím, gửi qua hai chữ: Không phải.
Giản Nghi Ninh hỏi: Cô ở đâu? Cô là ai? Nói thật đi.
Hai người hợp tác gần năm năm, đây là lần đầu tiên Giản Nghi Ninh hỏi thẳng thông tin cá nhân của Thời Du Huyên như vậy, trái ngược với kiểu nói chuyện cười đùa cợt nhả của anh ấy, thái độ rất nghiêm túc.
Tôi không phải Thịnh Hàn Ngọc, cũng không muốn nói cho anh biết tôi là ai.
Cô hơi tức giận, bình thường Thời Du Huyên ở trước mặt người khác giả làm kẻ ngốc, giả vờ ngây thơ nhưng trên thực tế tính cách của cô không tốt lắm, cũng không kiên nhẫn mấy.
Cô là người yêu ghét rõ ràng, Thời Vũ Thành đối xử tốt với cô thì cô nhớ rõ.
Bố nuôi cũng không phải dân kinh doanh, mấy lần đầu tư thất bại, nếu không có Thời Du Huyên âm thầm giúp đỡ thì nhà họ Thời đã phá sản từ sớm, vốn không chống đỡ được đến hiện tại!
Chuyện mẹ nuôi chiếm đoạt tài sản của bố mẹ ruột và tiền bồi thường của cô khi cô còn nhỏ, Thời Du Huyên vẫn nhớ rõ.
Mấy năm nay sản nghiệp dưới danh nghĩa Giang Nhã Đan đã sớm bị Thời Du Huyên khôn khéo lấy lại, còn dụ bà ta vay nặng lãi không ít tiền, nợ nần chồng chất.
Nếu không phải nhà họ Thịnh đột nhiên nhúng một chân vào, tạm thời xáo trộn kế hoạch của Thời Du Huyên thì lúc này chuyện Giang Nhã Đan gạt Thời Vũ Thành vay nặng lãi ắt hẳn đã bại lộ, chào đón bà ta sẽ là vô số phiền phức cùng bị đuổi giết.
Còn chuyện đệ nhất mỹ nữ Giang Châu - Thời Vũ Kha, nhiều lần muốn gả vào hào môn nhưng không thuận lợi lần nào cũng đều do bàn tay của Thời Du Huyên, chỉ là cô ta không biết mà thôi!
Vốn dĩ bây giờ cô vẫn kiên nhẫn nói chuyện với Giản Nghi Ninh là vì cô không chỉ xem Giản Nghi Ninh là cộng sự hợp tác mà là bạn bè.
Rất nhanh, khung đối thoại hiện ra: Cô chắc chắn cô không phải Thịnh Hàn Ngọc?
!
Cô nhanh chóng nghĩ ra vấn đề ở đâu, lần trước cô phát định vị xong, Giản Nghi Ninh liền offline, hóa ra Giản Nghi Ninh quen biết Thịnh Hàn Ngọc, hơn nữa hiểu còn lầm mình là anh ta.
Đương nhiên không phải!!!
Mấy chữ gửi qua, đúng lý hợp tình.
Giản Nghi Ninh gửi đến một loạt icon nhe răng, thể hiện tâm trạng anh ấy giờ đang vô cùng tốt!
Rất nhanh đã gửi tới một hàng chữ: Bán khống cổ phiếu nhà họ Thịnh, làm rớt giá ba ngày liên tục, Đính Thịnh sẽ đồng ý hợp tác với chúng ta, yêu cầu tùy ý chúng ta đưa ra.
OK.
Thời Du Huyên tắt khung thoại, sau đó mở trang cổ phiếu ra, mười ngón tay tung bay liên tiếp thao tác trên máy tính.
Cổ phiếu nhà họ Thịnh liên tục rớt giá, lúc ông Thịnh phát hiện đã là ngày thứ ba, ông ấy gọi người kêu Thịnh Dự Khải đến để hỏi rõ ràng là chuyện như thế nào.
Người được sai đi rất nhanh đã trở lại: "Chủ tịch, cậu Thịnh! Không có ở phòng làm việc.
"
"Nó đi đâu?" Vẻ mặt Thịnh Nhuận Nhược rất xấu.
Bình thường lơ là nhiệm vụ cũng được đi, lúc công ty xảy ra khủng hoảng nghiêm trọng như vậy, Thịnh Dự Khải làm tổng giám đốc lại không có ở đây? Rõ ràng là không đặt công ty trong lòng.
Thư ký không dám giấu diếm, nơm nớp lo sợ trả lời: "Cậu Thịnh đi đến nhà họ Thời.
"
"Thằng khốn, nó đến nhà họ Thời làm gì?" Huyệt thái dương của ông cụ giật "thình thịch", nói với thư ký: "Gọi điện thoại cho nó, nói nó lập tức cút về, nếu nó không muốn, cậu tự mình đến nhà họ Thời bắt người về cho tôi.
"
"Vâng.
"
Thư ký đáp lời rồi rời đi.
Thịnh Nhuận Nhược ngồi trên ghế giám đốc, run run rẩy rẩy cầm thuốc trợ tim từ trong ngăn kéo ra lấy mấy viên nhét vào miệng, qua một lúc lâu mới cảm thấy khá hơn chút.
Chuyện nhà họ Thời gả kẻ ngốc cho đứa cháu trai mà mình yêu thương cùng tự hào nhất, ông vẫn chưa kịp tìm Thời Vũ Thành tính sổ, đứa cháu thứ hai Thịnh Dự Khải đã tự tiện làm chủ dẫn theo phóng viên đến nhà họ Thời gây chuyện, cứng rắn quậy chuyện có lý thành không có lý!
Chuyện này ông ấy đã từng nghiêm khắc la rầy Thịnh Dự Khải, luôn nhấn mạnh rằng anh ta không được đến nhà họ Thời gây chuyện nữa, kết quả đến giờ mới được mấy ngày, anh ta lại đi tiếp.
Đây vốn dĩ là không coi lời nói của mình ra gì, lửa giận của ông cụ bùng lên cả ngàn thước!
Thứ không có tiền đồ, chuyện công ty không quan tâm, đấu đá nội bộ lại hăng hơn bất kì ai, Thịnh Nhuận Nhược cực kì thất vọng với Thịnh Dự Khải.
Trước kia lúc cháu trai cả Thịnh Hàn Ngọc làm tổng giám đốc của công ty, trên cơ bản chuyện gì cũng không cần ông ấy nhọc lòng, chủ tịch như ông không cần lo lắng, ngày nào cũng thảnh thơi đi