Chương 1242
“Nhưng mà đúng lúc đi vào hồ nước tôi lại có cảm giác như cả người bị thiêu sống vậy, mà đám người kia cũng vội vàng rời khỏi ngôi mộ đó. Lúc đó tôi đã ngất đi, cũng không nhớ được là mình đã rời khỏi đó kiểu gì.”
“Tóm lại thì khi quay lại rừng thì tôi có cảm giác mọi thứ đều là lạ, thậm chí có sói hú với tôi, nhưng khi đó tôi không để ý đến chuyện đó lắm.
“Chắc hẳn là hồ nước kia đã giải trừ phong ấn trên người con rồi! Không sai đâu, bố cũng đã từng nghe truyền thuyết về hồ nước đó rồi, nhưng không biết nó nằm ở đâu.” Quan Hạo nói với vẻ chắc nịch.
“Vậy tức là chúng ta phải quay lại rừng rậm Zalava lần nữa rồi đi tìm hồ nước đó thì sẽ giải trừ được phong ấn trên người anh đúng không” Tô Lam hưng phấn nhìn sang Quan Triều Viễn.
“Chúng ta có thể thử một lần, biết đâu lại có thể giải trừ được phong ấn. Nhưng mà rừng Zalava có địa hình rất hiểm trở, sương mù dày đặc, anh cũng không chắc là chúng ta sẽ tìm được chỗ đó.”
“Vậy chúng ta cứ thử một lần đi, nếu giải trừ được phong ấn trên người anh thì tốt!”
Tô Lam là người hưng phấn nhất trong số những người ở đây.
“Anh Ngọc, anh cũng nói là nếu chúng ta đi đường bộ thì trên đường về sẽ phải đi qua khu rừng Zalava đó mà. Vừa khéo chúng ta cũng có thể đi qua đó.”
“Không đi đường bộ nữa, bụng em to như vậy rồi thì đi đường bộ kiểu gì?” Quan Triều Viễn nhíu mày lại, anh không muốn để cho Tô Lam gặp nguy hiểm chút nào.
“Không có gì đáng ngại cả.”
“Sao lại không có gì đáng ngại, sau này chúng ta nói chuyện này sau, cứ