Chương 1247
“Tô Lam, hay là anh đưa em về nhà trước nhé, chúng ta cũng đang ở gần sân bay rồi, để anh bảo họ điều máy bay tư nhân của anh đến, cũng may là bây giờ bụng em chưa to hẳn, vẫn có thể lên máy bay được.”
“Không có gì đáng ngại đâu.”
“Cái gì mà không có gì đáng ngại chứ? Bây giờ anh đang hối hận thối ruột rồi đây này! Sau này điều kiện tiên quyết của mọi chuyện đó là phải đảm bảo an toàn cho em, không được để em chịu nguy hiểm hay đau khổ gì hết!”
“Em cũng đâu có yếu ớt đến mức ấy. Anh nhìn đi, bây giờ vẫn đang rất tốt mà. Thật ra em thấy như bây giờ cũng hay mà. Con của chúng ta có thể đi theo chúng ta đến những nơi thế này ngay từ khi còn nằm trong bụng, ngắm được bao nhiêu là cảnh đẹp, cũng coi như là gia đình ba người chúng ta đang đi du lịch.”
Tô Lam xoa bụng mình rồi mỉm cười.
“Đến tận giờ này rồi mà em còn lạc quan được nữa à? Lại còn du lịch chứ? Còn chẳng biết là nó đã có mắt hay chưa.” Quan Triều Viễn chỉ vào bụng của Tô Lam rồi nói.
“Đã đến tận đây rồi, đừng có bỏ cuộc giữa chừng. Em muốn đi cùng với anh thôi mà. Thật ra thì anh cả nói rằng khi chúng ta đến rừng Zavala rồi thì đường về nhà cũng không còn xa nữa, khi qua bên đó rồi thì chúng ta có thể đi máy bay về nhà.”
Gần đây Quan Triều Viễn làm việc một cách rất dứt khoát, nhưng một khi gặp phải chuyện gì liên quan đến Tô Lam thì anh lại hay cảm thấy bối rối.
“Anh