Chương 1257
Cuối cùng Tô Lam nâng cốc nước hoa quả lên.
“Anh trai, em không uống được rượu nên dùng nước hoa quả để thay vậy. Em mời anh một cốc, cảm ơn anh vì đã giúp đỡ em nhiều như vậy trong khoảng thời gian vừa qua, đồng thời em cũng chúc anh lên đường thuận buồm xuôi gió.”
Giản Ngọc cầm cốc rượu lên, cụng ly với Tô Lam, mà đúng lúc hai chiếc cốc chạm nhau thì bỗng có một cái cốc khác đâm vào.
Quan Triều Viễn nhẹ nhàng cụng cốc với hai người họ rồi uống một hơi, sau đó lại cúi xuống ăn cơm tiếp.
Giản Ngọc và Tô Lam nhìn nhau rồi bật cười.
“Anh trai, nếu anh đi bên ngoài mệt mỏi thì cứ quay về, đây sẽ mãi mãi là nhà của anh, chúng em sẽ luôn để lại một phòng cho riêng anh.”
“Ở đây à… chỗ này nhỏ quá, anh cũng muốn ở nhưng không phải là ở đây, mà là bên hoa viên Crystal cơ.” Giản Ngọc vừa nói vừa nhìn liếc về phía Quan Triều Viễn.
Nhưng Quan Triều Viễn chỉ tập trung ăn cơm, không đáp lời nào.
“Vâng, đến đó cũng được.” Tô Lam trả lời thay cho Quan Triều Viễn.
Buổi tối hôm nay, Quan Triều Viễn nói rất ít, mà từ đầu đến cuối anh chỉ tập trung uống rượu.
Tô Lam cũng chẳng nhớ là rốt cuộc ba người đã ăn đến mấy giờ, cô chỉ biết là bữa ăn này đã diễn ra đến tận tối muộn, cô rất buồn ngủ nên đã về phòng để ngủ trước.
Giản Ngọc cũng không muốn làm phiền hai người, nên lúc rời đi anh ta đã soạn sẵn đồ từ trước, ra khỏi nhà từ rất sớm. Nhưng anh ta vừa đóng cửa phòng mình lại thì đã thấy Quan Triều Viễn đứng ngoài hành lang.
“Cậu còn có