Chương 2252
Vương Bích Vân nói xong thì nháy mắt với trợ lý.
Trợ lý hiểu ý ngay, lấy một cái vali từ phía sau ra.
Vali được mở ra, bên trong toàn là tiên mặt.
“Từ trước đến nay, nhà họ Vương chúng tôi rất công bằng, cô đã nuôi hai đứa trẻ suốt bao nhiêu năm như vậy, đương nhiên chúng tôi sẽ không đối xử tệ với cô. Đây là mười lăm tỷ, đủ để vị bác sĩ nghèo như cô không cần lo cơm ăn áo mặc suốt một đời.”
Vương Bích Vân nhìn Tô Lam đang đứng ngây như phỗng, cười khinh bỉ: “Tôi biết cô chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như thế này bao giờ, nhưng cũng đâu đến mức nhìn phát ngốc vậy chứ? Bây giờ cô giao con cho chúng tôi, cô sẽ có mười lăm tỷ trong tay.
Nếu như chúng ta lên tòa gặp nhau thì không những cô phải giao con ra mà còn chẳng được một đồng nào. Bác sĩ Tô, cô là một người thông minh, tôi tin cô biết chọn cái nào”
“Đúng vậy, mười lăm tỷ lận đó!” Tô Lam chậm rãi đi tới cạnh chiếc vali tiền, vươn tay nhẹ nhàng vuốt qua đống tiền kia, n “Nếu như chỉ đi làm không thôi thì e rằng cả đời cũng không thể kiếm được nhiều tiền thế này!”
Vương Bích Vân nhìn cô với ánh mắt khinh thường.
Bà ta tưởng răng Tô Lam là người trong sạch, cao thượng lắm cơi Không ngờ cô cũng y như chị mình, thấy tiền là sáng mắt lên.
Biết trước thế này thì bà ta đưa ít tiền hơn chút cho rồi Với loại người chưa từng thấy tiền thế này thì ba tỷ là đủ lắm rồi.
Mười lăm tỷ, quá lãng phí.
“Nếu thế thì cứ quyết định vậy nhé”
Vương Bích Vân chẳng muốn lãng phí nước bọt nữa, đứng dậy chuẩn bị kết thúc cuộc nói chuyện.
Nhưng một giây sau,