Chương 307
“Làm ơn đi, đường lên núi, có lúc cũng có dốc đi xuống, đường xuống núi cũng có dốc đi lên, địa thế núi Thương Khung hiểm yếu, đặc biệt như thế, vị trí hiện giờ của chúng ta đã gần tới nơi sâu nhất trong núi rồi, lúc trước.
tôi đã nhắc nhở đoàn phim, chỉ quay ở chân núi là được, kết quả bọn họ không nghe, cứ đòi đi vào, mà còn chọn hướng tây nam cách nơi sâu nhất của ngọn núi gần nhất nữal”
“Hả?”
“Nếu cô ngoan ngoãn ở yên một chỗ, giờ tôi còn có thể đưa cô đi, nhưng bây g Lời phía sau, Quan Triều Viễn không nói nữa.
“Vậy… Làm sao giờ?”
“Còn có thể làm gì nữa, qua một đêm ở đây, nếu tôi tùy tiện đưa cô đi, trên đường gặp phải thú dữ, tôi cũng không bảo vệ được cô.”
Tô Lam nhìn về phía chú sư tử vàng đang ăn lợn rừng ở bên cạnh.
“Chúng ta có sư tử mà!”
Quan Triều Viễn hừ lạnh một tiếng: “Cô cảm thấy trong núi này chỉ có một con sư tử thôi sao?”
Tô Lam câm như hến.
Lúc đầu, Quan Triều Viễn cũng cho rằng ở trong khu núi này sợ là chỉ có một chú sư tử của anh, mãi cho tới một lần phát hiện sư tử bị thương, hơn nữa còn bị thương rất nặng, anh mới phát hiện trong núi này còn có thú dữ hung mãnh hơn nữa.
Vì thế, hiện giờ, ở đây chờ tới khi trời sáng là cách tốt nhất.
Một trận gió lạnh thổi tới, Tô Lam vô thức ôm chặt cánh tay mình.
Trong núi cực kì lạnh.