Chương 769
“Chân.”
Tô Lam mặc quần dài, Quan Triều Viễn cũng không thấy được vết thương của cô.
“Để anh xem.”
“Không cần đâu, vừa băng bó xong rồi, khâu mấy mũi, trong thôn không có thuốc tê nên em đau muốn chết!”
Tô Lam nói xong lại cảm thấy tủi thân, lập tức bật khóc.
Quan Triều Viễn lại ôm cô vào lòng.
“Phải khâu mà sao lại không tiêm thuốc tê? Chúng ta không cần đến cái nơi chim không thèm ị này nữa!”
Quan Triều Viễn tức giận nói.
Vừa dứt lời, một tiếng ‘bẹp’ vang lên, sau đó hai người ngửi thấy mùi thối.
Đưa mắt nhìn, một bãi phân chim rơi trên vai Quan Triều Viễn.
Khỏi cần nói cũng biết biểu cảm của Quan Triều Viễn lúc đó phức tạp cỡ nào!
Phải biết anh là người mắc bệnh sạch sẽ, mất một thời gian mới có thể chịu đựng được việc Tô Lam lau nước mũi và nước mắt lên người anh.
Giờ lại có một bãi phân chim!
Tô Lam nhìn bãi phân chim, lập tức nín khóc rồi bật cười.
“Anh xem chim nó trả thù anh đấy, ai bảo anh nói ở đây chim không thèm ị! Giờ chim đang chứng minh sự tồn tại của nó đó, ha ha!”
Thấy Tô Lam cười, cuối cùng Quan Triều Viễn cũng thở hắt một hơi, xem ra anh vẫn phải cảm ơn con chim đi ị này!
“Không khóc nữa?” Quan Triều Viễn véo mũi Tô Lam.
Tô Lam sụt sịt, làm ra