Chương 832
Tô Kiêm Mặc tức đến đỏ cả mắt lên.
Cậu nhảy mạnh lên, định tóm lấy cổ áo của chàng trai phía sau.
Cậu ở hàng trước, hàng trước của giảng đường nhiều hơn hàng sau nên muốn tóm lấy cổ áo của người phía sau thì phải nhảy lên!
Vì nhảy quá mạnh, chàng trai kia lại thuận thế tránh đi nên cậu nằm bò lên bàn.
“Ha ha… Cậu xem cái nết hèn của cậu ta kìa. Ôi chao ơi, nhóc con, đánh không được thì đừng khoe tài.”
Mục Nhất Hân lập tức đỡ Tô Kiêm Mặc.
“Kiêm Mặc, cậu không sao chứ?”
Hai chàng trai vừa nói đưa mắt nhìn nhau, bọn họ hoàn toàn không ngờ Tô Kiêm Mặc lại yếu ớt như vậy.
“Ôi, cậu đừng giả vờ, đừng vu khống người khác ngay nơi đông người chứ.”
“Mọi người đều là bạn học, đùa chút thôi mà.”
Mục Nhất Hân ngẩng đầu, hung dữ trừng mắt nhìn hai chàng trai đó.
“Có kiểu đùa như hai cậu à? Cậu ấy không giả vờ, mau gọi xe cấp cứu đi!”
Dưới sự hướng dẫn của giáo viên, cuối cùng cũng có người gọi cấp cứu.
Khu Rainbow.
“Nên đi ngủ rồi.”
Tô Lam đứng ở cửa phòng sách giục Quan Triều Viễn vẫn đang chơi game.
“Giờ mới mấy giờ chứ?”
“Chín giờ mười lăm.”
Quan Triều Viễn mở lớn mắt nhìn Tô Lam.
“Mới chín giờ mười lăm mà em bảo anh đi ngủ sao? Buổi trưa cũng ngủ?”
“Giờ anh phải nghỉ ngơi, phải