Sau khi chào hỏi xong An Nhiên được thím Trương dẫn vào trong nhà và lên lầu hai nơi phòng ngủ của cô thím Trương nói:
_ Thưa mợ chủ đây là phòng của cô và cậu chủ,cô vào thay đồ rồi tắm rửa tôi sẽ xuống chuẩn bị cơm tối cần gì cô cứ gọi chúng tôi nhé!
An Nhiên mỉm cười nhìn bà rồi nói:
_Thím không cần khách sáo với con vậy đâu thím cứ gọi con là An Nhiên là được xưng hô mợ chủ con nghe không quen.
Thím Trương nghe cô nói vậy thì thầm cảm động bây giờ còn mấy người gần gũi thân thiện với người làm như cô nữa họ đều khinh thường những người thấp kém hơn họ mấy tầng lớp xã hội này không như cô hiền lành dịu dàng như vậy.
_ Vâng vậy tôi xuống dưới cô chủ cần gì cứ gọi ạ.
An Nhiên bước vào phòng một không gian khác hẳn với khung cảnh ngoài biệt thự căn phòng màu trầm tối với hai màu chủ đạo xám trắng trên trần là bộ đèn chùm bằng pha lê chiếu ánh sáng màu nhàn nhạt khiến cho người khác có cảm giác hơi trầm mặc bộ sofa màu xám đậm chất liệu cao cấp mềm mịn, ở giữa phòng có một chiếc giường bằng gỗ sồi màu trắng phong cách châu âu kích cỡ kingsize bộ ga giường màu ghi chất liệu lụa mềm sang trọng,bên cạnh là tủ đầu giường bên trên là chiếc đèn ngủ hình vầng trăng khuyết tất cả đều nhìn rất đơn giản nhưng tổng thể nhìn rất bắt mắt và đặc biệt là đều là hàng cao cấp xa hoa.
An Nhiên nhẹ nhàng bước về phía chiếc giường dưới chân cô là tấm thảm lông cừu Ba Tư màu trắng thật sự rất mềm mại thoải mái cô thầm nghĩ có tiền thật sự là xa hoa như vậy sao,món đồ nào cũng có giá trên trời.
Tuy cô khi còn ở nhà họ Mạc cũng thuộc gia đình thượng lưu nhưng mọi thứ của cô đều rất đơn giản bình dân bởi khi đó cô chỉ được Bùi Tuệ Lâm cho những thứ đó, khi cô dọn ra ngoài ở vào 3 năm trước thì mọi thứ càng đơn giản hơn cô phải vừa học vừa làm kiếm tiền lo cho bản thân ko có nhiều tiền để phung phí.
An nhiên đi tới tủ quần áo mở tủ ra, cô thật sự rất bất ngờ tất cả đều là quần áo của phụ nữ đủ kiểu dáng mới nhất tất cả đều là đồ mới và là size của cô,đôi mắt to tròn mở lớn hàng lông mi cong cong khẽ chớp:
_Không lẽ anh chuẩn bị cho mình sao???có phải quá chu đáo rồi ko?
Nghĩ thầm như vậy cô thấy tâm tình tốt lên một chút lấy một chiếc váy trắng dài ngang gối cô đi vào nhà tắm.
Phòng tắm cũng xa hoa có bồn tắm massage, cô vặn nước đầy bồn c ởi đồ rồi nằm vào đó nhắm mắt thư giãn bây giờ cô thực sự thèm ngủ một giấc để khi tỉnh dậy sẽ bình tĩnh đối mặt với tất cả.
Sau khi tắm xong cũng là một giờ sau đó cô vừa thay chiếc váy trắng hở vai lộ xương quai xanh đẹp mê người chiếc váy dài tới gối để lộ đôi chân thon dài trắng mịn nhìn cô bây giờ thực giống giống với các em trung học ngây thơ đơn thuần không nhiễm tí bụi trần.
Chợt có tiếng gõ cửa rồi tiếng thím Trương vọng vào:
_ Cô chủ cơm tối đã chuẩn bị xong mời cô xuống dùng cơm ạ.
An Nhiên xoay người chạy tới mở cửa nói:
_ Thím Trương con hơi mệt con muốn nghỉ ngơi đợi anh Nguyên Phong trở về.
_Nhưng cô chủ cả ngày nay không ăn gì sẽ rất mệt.
_Con không sao đâu chỉ là hôm nay con hơi mệt lên không muốn ăn thôi.
( An Nhiên mỉm cười nhìn bà trả lời)
_Vâng vậy cô chủ nghỉ ngơi đi lát cậu chủ về tôi sẽ chuẩn bị bữa khuya cho cậu chủ.
An nhiên đành gật đầu cô rất muốn được ngả lưng một chút,sau khi thím Trương xuống nhà cô đóng cửa quay lại cửa sổ sát đất đứng nhìn bầu trời đêm.
Bầu trời đêm nay âm thầm như sắp mưa, nền trời đen kịt mây giăng khắp nơi, cô đang mong ngóng anh trở về.
"_Không hiểu sao giờ này anh chưa trở về anh không muốn gặp cô hay anh bận việc gì khác?"
Cô cứ đứng đó nhìn trời rồi nhìn về phía cổng biệt thự chỉ mong ngóng bóng xe anh trở về trong lòng tủi thân hôm nay là ngày cô và anh kết hôn là đêm tân hôn của họ mà không thấy bóng dáng anh đâu cả trong tim thấy hơi mất mát.
Khi kim đồng hồ chỉ 12 h đêm thấy có chút lạnh lấy tay ôm lấy thân thể,cô chạy tới sofa ngồi xuống rúc mình trên sofa nhắm mắt lại hơi thiếp thiếp ngủ không dám tắt đèn bởi từ nhỏ sau một biến cố cô luôn phải ngủ trong ánh đèn sáng nếu không sẽ gặp ác mộng rất đáng sợ.
Khi vừa thiếp đi một chút thì tiếng cửa phòng bị người khác đạp mạnh mở tung một bóng dáng cao lớn xuất hiện cô giật mình tỉnh giấc,nhìn thấy anh từ từ tiến về phía mình,bóng dáng cao lớn anh tuấn ánh mắt lạnh lẽo thâm thúy trên người anh toả ra hơi thở lạnh giá lúc này nhìn cô như nhìn một con mồi nhỏ bé đang run rẩy chờ chết,thấy anh bước tới gần cô lúng túng đứng dậy nhẹ giọng nói:
_ Anh về rồi ạ để em vào pha nước tắm cho anh nhé xong em sẽ đi chuẩn bị bữa khuya.
Nguyên Phong không trả lời mà ép cô ngã trên sofa khuôn mặt tiến tới