Lại nguyền rủa cô chết?
Tại sao lúc nào trong đầu bọn họ lại có những suy nghĩ như vậy chứ?
Giống như kiểu Cách Cổ Lạp cô chết thì sẽ khiến bọn họ hạnh phúc lắm vậy!
Mĩ nam trước mặt không phải nói, trong trí nhớ của cô. Hắn là Đông Thần, người thừa kế duy nhất của Đông Gia, cũng là chồng hờ của cô.
Vừa nãy cô còn khen hắn đẹp trai, giờ đúng là xui gặm phải cứt mất hứng mà!
\- Anh biết tên đó lên thuyền mà không nói cho tôi biết?
Đông Thần đeo kính mắt đen nên cô không thể nhìn rõ đôi mắt của hắn. Hai tay hắn đường hoàng xỏ vào túi quần, thản nhiên nói.
\- Biết thì sao? Dù sao trên đời này không chỉ có mỗi tôi căm ghét cô.
Hắn nói đúng. Cách Cổ Lạp trước kia gây ra bao nhiêu chuyện. Cái chuyện bị kẻ khác báo thù đối với cô như là ăn cơm từng bữa vậy.
Bàn tay của cô nắm chặt lại. Đó là trước kia, vị tiểu thư xấu xa chết rồi. Hiện tại, cô chính là chủ nhân của thân thể này.
Tức quá!!!
Cách Cổ Lạp không thèm nói nữa, cô đi về phía chiếc xe định mở cửa ra. Ai ngờ, hai chân vấp vào nhau ngã về phía trước. Mà Đông Thần ở cạnh đó, vốn dĩ hắn có thể vươn tay kéo cô lại, nhưng không...
Thế là Cách Cổ Lạp đập đầu vào thành xe.
Ngay lập tức, cô hoa mắt chóng mặt, một chất lỏng màu đỏ từ trên trán cô chảy xuống mặt.
Đám thuộc hạ thấy vậy hốt hoảng, vội vã tiến lên đỡ lấy cô. Phải mất một lúc, Cách Cổ Lạp mới cảm thấy đỡ hơn. Lúc này, cô chống tay vào cánh tay của một tên thuộc hạ để đứng cho vững. Còn Đông Thầnh vẫn đứng đó như đang xem kịch hay.
Hắn đúng là một tên máu lạnh.
\- Anh vốn dĩ có thể đỡ được tôi, tại sao?
\- Tôi sợ bẩn tay!
Câu nói này của hắn khiến cô cảm thấy đau lòng thật sự.
Nếu là trước kia, Cách Cổ Lạp sẽ nổi giận, lập tức gọi điện cho ông nội, khiến Đông Thần phải chịu phạt nặng. Nhưng, cô hiện tại không phải là vị tiểu thư đó. Cuộc sống của cô, dù người khác có đối xử tệ với cô như thế nào, cô cũng sẽ tự mình giải quyết.
Cách Cổ Lạp không nói, cô bảo tên vệ sĩ tránh ra rồi tự mình ngồi vào trong xe, mặc cho vết thương trên trán vẫn đang chảy máu.
Hành động này của cô khiến Đông Thần như không tin vào mắt mình. Hắn cứ tưởng cô sẽ như mọi khi mà làm ầm ĩ lên. Thật không ngờ, lại im lặng chịu đựng?
Bất giác Đông Thần nắm chặt tay lại thành nắm đấm.
Cách Cổ Lạp sẽ không bao giờ thay đổi. Sẽ không đâu! Hắn muốn cô phải trả giá với những hành động mà cô đã làm! Nhất định!
Ngồi trong xe, Cách Cổ Lạp mở hộp y tế mà tài xế đưa cho