Hầu hạ anh, Phương Tiểu Anh biết cái từ hầu hạ này không phải là châm trà rót nước cho anh, mà là cái phương diện kia,
"Làm sao, không biết hầu hạ à?" thấy cô cứ như pho tượng cứng nhắt ngồi ở đó khiến Tôn Yên Thần buồn bực, kèm chút khinh bạc
Anh đã nói rõ như vậy rồi còn không biết sao? Rõ ràng là biết chẳng quá là cô có tỏ thanh thuần, anh lại ghét nhất thái độ như thể,
Giả tạo!
Chỉ là anh không nghĩ đến một cô gái nhỏ chưa từng nguyện ý làm loại chuyện đó, chưa từng cảm nhận được sự tốt đẹp của nó sẽ có bao nhiêu sợ hãi, bao nhiêu run rẩy trước lại mệnh lệnh tàn ác của anh.
Mà Tiểu Anh lại là cô gái nhỏ đó...!đối với "hầu hạ" cô chỉ cảm nhận được đau đớn từ thể xác đến tinh thần.
"Em đi châm thêm trà cho anh" Cô không dám đối mặt, thôi thì cô cứ giả vờ đi, giả vờ không biết anh nói gì.
Tiểu Anh muốn đứng lên nhưng mà tay anh như cái khóa, khóa cô lại.
"Lại còn muốn chơi đùa với tôi à? cho cô một cơ hội cô còn không biết trân trọng" Âm sắc anh thiếu kiên nhẫn, chân dài hữu lực muốn đứng lên.
Thấy Tôn Yên Thần muốn bỏ đi, Tiểu Anh hoảng loạng, cái này cô sai rồi, nếu anh thật sự bỏ đi thì không được đâu.
Xoay người áp môi mềm mại của cô lên đôi môi lạnh của anh, bắt đầu hôn,
Nói một tiếng hôn thật ra là cắn, cô ở trên môi anh cắn qua cắn lại, không chút kĩ thuật, đây là lần đầu tien cô chủ động hôn người khác.
Tôn Yên Thần còn tưởng rằng cô muốn nhai rồi nuốt luôn môi anh, thật phiền phức!
Anh lấy tay giữ chặt đầu Tiểu Anh anh đảo khách thành chủ hôn cô thật sâu,
Cái lưỡi không an phận ở trong khoang miệng cô làm loạn.
Lưỡi anh đuổi tới đâu cô càng rụt lại tới đó, giống như sợ hãi.
Anh làm sao lại để cô trốn giữ đầu cô càng thêm chặt, cái lưỡi linh hoạt chui càng sâu vào trong cô, quấn lấy cái lưỡi trơn mềm, đoạt lấy hương vị ngọt ngào của cô.
Anh hôn rất sâu, cô sắp thở không nổi rồi lấy tay muốn đẩy anh ra.
Nhưng cái hành động này lại làm anh hôn càng thêm mãnh liệt, thủy dịch ướt át chảy ra từ miệng của 2 người không biết là của anh hay của cô.
Một lúc lâu sau anh mới tha cho cô, cô lấy lại được không khí liền thở gấp, đôi môi bị anh hôn sưng đỏ tê dại.
Muốn từ trên người Tôn Yên Thần tụt xuống Phương Tiểu Anh cứ cử động lung tung sau đó không biết vì cái gì đột nhiên cô đỏ mặt dừng lại.
Cô cảm thấy giống như có cái gì đó đang đâm vào mông cô a, nhìn qua Tôn Yên Thần mặt anh đã sớm đen xì.
Vốn dĩ anh chỉ muốn trêu đùa cô một chút, cô lại không biết sống chết làm loạn, bây giờ thì hay rồi.
Tiểu Thần Thần đã bị cô khơi dậy thành Đại Thần Thần.
Tiểu Anh cảm thấy