Phương Linh Linh xem đoạn video kia, xem đến đỏ mắt, cái người này sao lại giống Phương Tiểu Anh quá vậy? là cô ta sao? không phải chứ, cô ta làm sao lại mạnh mẽ như vậy, chắc chắn là người giống người thôi
chắc chắn là như vậy rồi, trong lòng Phương Linh Linh rất lo lắng nếu cái này là Tiểu Anh thật,
cô ta cảm giác giống như là Tiểu Anh sẽ chèn ép cô ta đến chết mới thôi,
còn cướp luôn cả Tôn Yên Thần, thế nên cô gái này chắc chắn không thể là Tiểu Anh,
Phương Tiểu Anh mấy năm nay không có tin tức có khả năng đã chết ở xó nào rồi, Phương Linh Linh cứ thể tự trấn an, an ủi bản thân.
Mà người ta từng nói nếu ta lo một chuyện quá nhiều thì sớm muộn chuyện đó cũng xảy ra.
- ----------________
Ngày hôm sau, Phương Tiểu Anh được Thương Thụy Mặc dẫn đến công ty,
nhân viên bộ phận marketing đều đứng đợi sẳn ở đó,
hôm nay cô mặc một bộ đồ nữ công sở đen, chân mang đôi giày cao góc cùng màu, mái tóc được búi lên gọn gàng, khuôn mặt trang điểm tinh tế,
khí chất trên người cô của toát ra chính là một nữ thần công sở, người phụ nữ giỏi giang trong công việc,
lúc nhìn thấy Tiểu Anh nhân viên đều cúi đầu 90° kính cẩn chào, bọn họ được một phen sáng mắt, lúc trước khi họp onl chỉ nghe được giọng của cô, biết chắc đây là một nữ nhân mạnh mẽ dứt khoát,
họ cứ đoán già đoán non về nhan sắc của cô, họ còn tưởng cô sẽ trong rất dọa người nên không dám ra mặt không ngờ lại xinh đẹp như vậy, mà hình như cũng còn rất trẻ,
lúc trước còn nghĩ cô phải là một bà cô trung niên kinh nghiệm thường trường dày dặn không ngờ chỉ là một cô gái chưa đến 30 tuổi làm họ có ngưỡng mộ có hoài nghi cũng có ghen tị.
"Đây là giám đốc marketing của mọi người sau này sẽ điều hành bộ phận marketing mong mọi người hợp tác vui vẻ" Thương Thụy Mặc sắc bén nói, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị quét qua bọn họ làm bọn họ rùn mình
"Tôi là Phương Tiểu Anh sau này sẽ là giám đốc của mọi người, mong mọi người sau này giúp đỡ cùng nhau phối hợp thật tốt trong cộng việc" Phương Tiểu Anh cũng thân thiện, cứng rắn mở lời
nhân viên cúi đầu tâm táp đồng thanh "Vâng" một tiếng
"Không còn gì mọi người về chỗ làm của mình đi" Thương Thụy Mặc lên tiếng giải tán đám đông
bản thân dẫn Phương Tiểu Anh đến chỗ làm,
mà cái này thật không vừa mắt Đại Hoàng Nghi, cô ta nhìn Tiểu Anh ánh mắt chua ngoa ghen tị nặc mùi thuốc súng,
cô ta làm ở đây cũng 7 năm rồi, dựa vào cái gì một người mới đến chỉ mới 3 năm như Phương Tiểu Anh đã có thể làm giám đốc của cô ta, hơn nữa 3 năm này còn không có lộ mặt thần thần bí bí làm người ta phát ghét,