Thương Thụy Mặc cùng Phương Tiểu Anh vừa trở về nhà Tiểu Bảo đã chạy ra đón trên môi bé nở nụ cười ngọt ngào đánh yêu, bé dang tay ra chạy đến
"Oa,Mẹ, chú Thương"
Tiểu Anh nhìn thấy liền ngồi xuống ôm bé, Tiểu Bảo của cô hôm nay lại phải ở nhà một mình, cô hứa với bé hôm nay sẽ về sớm rồi đưa bé đi chơi đêm nên đã cho dì Ân nghĩ sớm không ngờ lại gặp Tôn Yên Thần làm gián đoạn hết một khoảng thời gian của cô,
"Xin lỗi Bánh Bao nha hôm nay lại thất hứa với con rồi" Cô xoa đầu Tiểu Bảo nhẹ nhàng
Làm bé nở nụ cười, trên mặt bé có chút mất mát nhưng mà vẫn cười bé biết mẹ rất bận nên không nên làm mẹ thêm buồn phiền,
"Không sao đâu mẹ, lần này không được thì lần sau ạ" bé cất tiếng nói non nớt làm cho Tiểu Anh ấm lòng
Ánh mắt bé từ mẹ chuyển lên người phía trên vừa ngước nhìn vừa nói
"Chú Thương đến đây chơi với....."
Tiểu Bảo không có quên ở đây còn một người chú, bé rất yêu thích nha nhưng khi bé nhìn thấy mặt chú, bé liền hiện lên lo lắng câu định nói liền không nói ra hết được.
Lúc nãy ở xa bé không thấy, bây giờ nhìn gần mới phát hiện trên mặt của chú Thương có rất nhiều vết thương chắc chắn là do người đánh,
"Chú Thương bị sao vậy ạ?" bé trong lòng Tiểu Anh chạy ra đến ôm chân Thương Thụy Mặc lo lắng hỏi
"Bị cẩu cắn vài cái thôi" Anh nhẹ nhàng trả lời không giống như nói dối, ngồi xuống bẹo má bé một cái, nở nụ cười ấm áp, bé con này rất đáng yêu làm người ta ấm lòng
"Chú nói dối con, đây là bị người ta đánh" Tiểu Bảo trề môi hai mắt ươn ướt đặt tay lên mặt của chú Thương xoa xoa
Thương Thụy Mặc cười càng tươi, bé không những đáng yêu mà còn rất thông minh anh không dấu được bé
"Bị người xấu đánh thôi chú không sao, Bánh Bao đừng lo"
"Người xấu? chú Tôn ạ?"
Dám đánh chú Thương và có khả năng đánh chú Thương ra nông nổi này thì chỉ có chú xấu xa thôi.
Hôm trước vì tò mò bé đã tìm thông tin của chú xấu xa.
Lúc nhìn thấy thông tin bé có chút bàn hoàng, chú xấu xa rất tài giỏi, có thể là giỏi hơn cả chú Thương của bé đó, mà có một điểm Tiểu Bảo ấn tượng nhất đó là chú xấu xa này từng là chồng cũ của mẹ.
Hơn nữa thời gian ly hôn đã gần 5 năm, mà bé thì lại gần bốn tuổi, khả năng chú xấu xa làm ba của bé không thấp đâu, nghĩ đến đây bé thật vui, muốn khóc òa lên, bé sắp có ba rồi.
Nhưng mà tại sao mẹ bé lại không nhận người ba này cho bé chắc chắn có ẩn khuất và tại sao năm đó lại ly hôn chứ?
Bé rất tò mò liền điện cho người mẹ nuôi trên thông thiên văn dưới tường địa lý Tô Thanh Thanh của mình.
Bé phải khóc hết nước mắt làm nũng một buổi mẹ nuôi mới kể cho bé biết sự tình năm đó.
Nghe xong Tiểu Bảo cũng biết vì sao mẹ lại chán ghét cái người "baba" đó như vậy rồi, mà bé cũng không có nhu cầu nhận ba nữa đâu.
Đừng nghĩ Tiểu Bảo chưa tròn bốn tuổi mà khinh thường bé nha, từ nhỏ bé đã rất thông minh, nhờ mẹ dạy chữ, dạy tính toán bé còn tự mình mày mò học hỏi đó, nên khả năng của bé không tầm thường đâu.
Bé nói ra hung thủ làm cho Tiểu Anh và Thương Thụy Mặc đơ ra, đứa bé này mới gần 4 tuổi mà đã có thể đoán được như thế sao? quá thông minh rồi
Thương Thụy Mặc cũng