Chuyện hôm nay cho dù anh có tiếp tục truy cứu cũng không thể ngay lập tức an ủi cô.
Sau khi bàn giao xong, trong lòng anh càng để ý tới Đường Hoan hơn một chút.
Anh tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra một lần nữa.
Sau khi ăn cơm chiều, hai người tự bận rộn một hồi lâu.
Đến khi lên giường đi ngủ, nằm trong lòng Đoạn Kim Thần nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của anh, thân thể Đường Hoan hơi hơi cứng đờ.
Lát nữa liệu anh có thể muốn làm cái kia với cô không? Lại nhớ đến hôm nay dì cả vừa vặn tới…
Còn chưa đợi cô nghĩ xong, tay Đoạn Kim Thần đã bắt đầu không yên phận sở loạn trên thân thể cô, hai người cùng chung chăn gối lâu như vậy, anh biết tất cảcác chỗ mẫn cảm trên người cô.
Tay cô giữ lấy cái tay không yên phân của anh, giọng điệu hơi thẹn thùng, “Đừng động nữa, tôi đến tháng rồi.”
Hai mắt Đoạn Kim Thần hơi nheo lại, trên người tản ra hơi thở nguy hiểm giống như đang hoài nghi lời cô nói, ngay khi Đường Hoan thấp thỏm bất an, tiếng nói trầm thấp của người đàn ông lại vang lên, “Không phải nói đi ngủ sao, nhìn tôi làm gì? Chẳng lẽ còn sợ tôi bụng đói ăn quàng sao?”
Hô hấp của Đường Hoan hơi nghẹn lại, ngay sau đó cô nhắm hai mắt, rất nhanh liền ngủ say.
Cô vốn tưởng rằng hôm nay gặp phải chuyện chấn động lòng người như vậy chắc sẽ không dễ ngủ, không ngờ nằm trong lòng anh lại ngủ ngon như vậy, lúc tỉnh dậy đã là ngày hôm sau.
Cô vừa mở mắt ra liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông chỉ cách mình vài cm, nhìn gần như vậy trái lại khiến anh có vẻ bình thường hơn, ít nhất nhìn qua cũng không giống kiểu cự người ngoài ngàn dặm.
Cô lẳng lặng nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của anh, không nhịn được nhớ tới từng chuyện vụn vặt giữa bọn họ lúc ở chung trước kia.Mặc dù trong quá khứ hai người ở chung cũng không quá vui vẻ, nhưng trong giây phút này, cô cảm giác được quan hệ giữa bọn họ đã thay đổi, có lẽ là bọn họ thật sự có thể tiếp tục ở bên nhau.
Tính cảnh giác của Đoạn Kim Thần rất cao, trước khi Đường Hoan tỉnh lại cũng đã thức dậy, chỉ là anh vừa định rời giường thì phát hiện cô tỉnh dậy.
Anh không mở mắt ra muốn nhìn xem rốt cuộc cô định làm gì, chỉ là cô vẫn không có bất cứ động tác nào, “Có phải phát hiện dáng vẻ của tôi rất tuấn tú không?”
Giọng nam bất thình lình vang lên khiến cô sửng sốt, buột miệng thốt lên, “Anh vẫn luôn rất tuấn tú.”
Lúc cô nói ra miệng mới giật mình nhận ra mình đang nói gì, có điều cô cũng không thấy mình nói sai, Đoạn Kim Thần vẫn luôn là nam thần trong lòng mọi phụ nữ.
Bất kể là ngoại hình hay là chính bản thân anh đều tràn đầy sức hấp dẫn vô cùng vô tận.
Ở xã hội hiện giờ có rất nhiều người kiểm sống dựa vào ngoại hình, cho dù Đoạn Kim Thần không có thân phận địa vị như bây giờ, với ngoại hình của anh cũng có thể hô mưa gọi gió.
Chỉ là ông trời thật quá thiên vị anh mới có thể đểanh sinh ra tốt như vậy
Nghe thấy câu trả lời như trẻ con của cô, Đoạn Kim Thần cười nhẹ ra tiếng, tay đặt lên bộ ngực mềm mại của cô, “Hay là chúng ta làm một lần?”
Cô đỏ mặt hiểu ý của anh, không biết có phải ảo giác không, cô cảm thấy hình như anh ấm áp hơn trước kia không ít.
Thế nhưng hiện giờ cô có muốn cũng không được, nếu còn không phản kháng nữa thì chắc chắn sẽ bị anh bá vương ngạnh thượng cung.
Cô duỗi tay kéo tay anh ra khỏi ngực mình, ngửa đầu về sau, “Đừng náo loạn nữa, đã nói là đang bất tiện rồi mà.
Giờ đã sắp muộn rồi anh còn không mau dậy đi? Không phải anh nói hôm nay công ty có việc sao?”
Mặc dù hôm nay là chủ nhật, phần lớn nhân viên của tập đoàn Đoàn thị đều đã nghỉ, có điều thái độ làm việc của Đoạn Kim Thần có thể hình dung như công tác cuồng, vì thế cô không lo anh sẽ ở nhà vào chủ nhật.
Nghe thấy cô nói vậy, Đoạn Kim Thần cũng không làm khó dễ nữa, thở dài nói, “Xem ra vẫn còn phải chịu đựng một tuần nữa.”
Anh vừa dứt lời liền nhanh nhẹn xoay người xuống giường.Nhìn người đàn ông đi vào phòng tắm, Đường Hoạn mới thở phào nhẹ nhõm, từ trước đến giờ cô cũng không biết Đoạn Kim Thần lại có dục vọng đáng sợ như vậy, trước kia nếu cô không muốn phát sinh quan hệ anh đều sẽ cưỡng ép cô, rất ít khi không ép buộc cô như hiện giờ.
Chỉ là ngay sau đó cô lại nhíu mày, lúc này mới đột nhiên nhớ tới gần đây bọn họ phát sinh quan hệ quá ít, cũng không biết có phải vì nguyên nhân nào anh muốn giữ mình trong sạch nên mới không làm với cô hay không.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện liền giống như ma chú luần quần trong đầu cô, tâm trạng tốt đẹp nháy mắt biến mất.
Sau khi Đoạn Kim Thần đi ra phòng tắm cô liền tiến vào rửa mặt chải đầu, hiện giờ không có người giúp việc nên cô chỉ đành phải làm bữa sáng.
Sau khi làm một bữa sáng đơn giản, Đoạn Kim Thần ăn xong liền chuẩn bị đi làm, lúc ra đến cửa lại đột nhiên nói với Đường Hoan, “Về sau có việc gì nhớ gọi cho tôi trước.”
Sau khi nói xong anh cũng không nhìn phản ứng của Đường Hoan, xoay người nhanh chóng rời đi.
Cô khẽ thở dài quay đầu nhìn căn nhà vắng vẻ,trong lòng nháy mắt lướt qua sự mất mát.
Cô rành rỗi không có việc gì làm liền bắt tay vào dọn dẹp nhà cửa, lúc dọn dẹp xong thì đã là giữa trưa.
Cô nhìn thoáng qua đồng hồ, thấy đã sắp một giờ mới vào phòng bếp nấu chén mì ăn, ăn xong đang chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi lại đột nhiên nhận được điện thoại của Đường Văn Tình
“Hoan Hoan, đã lâu chúng ta không gặp nhau rồi, em có thể ra gặp chị một lát được không?” Cô vừa bắt máy, trong điện thoại liền truyền đến tiếng nói mềm mại của cô ta.
Nhớ tới sau lần gặp mặt trước, hai người quả thật chưa gặp lại nhau lần nào.
Cô do dự một giây liền gật đầu đồng ý, hai người hẹn gặp nhau ở một quán cafe.
Lúc đi đến nơi, cô vừa định xuống xe liền nhìn thấy Đường Vãn Tình và Đoạn Lâm Phong lôi lôi kéo kéo cách đó không xa.
Trong mắt cô hiện lên vẻ lạnh lùng, hai tay ôm ngực đứng tại chỗ lẳng lặng nhìn bọn họ, bởi vì khoảng cách quá xa nên cô cũng không nghe thấy tiếng hai người nói chuyện, chỉ có thể từ vẻ mặt của Đường Văn Tình nhìn ra được cô ta không hề muốn ở cùng một chỗ