Người phát ra tiếng cười châm chọc là một người phụ nữ cao gầy xinh đẹp, nhìn qua ước chừng cao 1m7, với chiều cao của cô ta đi giữa đám đông tuyệt đối là điểm sáng, càng khỏi phải nói đến dáng người phập phồng quyền rũ của cô ta, ngũ quan xinh đẹp nếu so với minh tinh nổi tiếng thì chỉ có hơn chứ không kém.
Mái tóc xoăn dài tùy ý xóa sau lưng, màu tóc nâu vàng tôn lên làn da trắng nõn của cô ta.
Bởi vì cô ta đeo kính râm nên cô nhìn không rõ mặt mũi cô ta, nhưng vẫn có thể từ phần cằm lộ ra dưới mắt kính nhìn ra được đây tuyệt đối là một mỹ nữ.
Có điều mấy cái đó cũng không phải thứ hấp dẫn người khác nhất, thứ hấp dẫn nhất chính là khí chất tỏa ra từ người cô ta, vừa thấy liền biết là thiên kim tiểu thư, từng cử chỉ của cô ta đều lộ ra vẻ cao quý taonhã
“Không biết tự lượng sức mình”
Người phụ nữ khẽ mở đôi môi đỏ mọng, giọng nói kiểu mị, trực tiếp vượt qua giữa hai người, thái độ ngạo mạn khiến người ta không nhịn được phải nổi trận lôi đình.
Khi nhìn thấy cô ta, Đường Hoan mơ hồ có cảm giác quen thuộc, thế nhưng xem khí chất tỏa ra trên người cô ta lại không chắc chắn lắm.
Trước kia Lương Phi Phi đều cho cô cảm giác hung hăng ương ngạnh không coi ai ra gì, mặc dù người phụ nữ trước mắt gần giống cô ấy nhưng khí chất lại kém quá xa.
Huống hồ hiện giờ Lương Phi Phi vẫn là người có tôi, không thể quang minh chính đại xuất hiện trước công chúng như này được
“Xin hỏi..” Nhìn bóng lưng cô ta, Đường Hoan do dự một lát nhưng cuối cùng vẫn mở miệng.
Chỉ là người phụ nữ kia cũng không thèm quay đầu lại, càng không nghe lọt tại lời nói của cô.
Thái độ của cô ta cũng khiến mọi người xung quanh bàn tán xôn xao, tuy Đường Hoan nghe không rõ bọn họ nói cái gì, nhưng từ giọng điệu cử chỉ củabọn họ cũng có thể đoán được một ít.
Đơn giản là nói người phụ nữ vừa rồi xinh đẹp có khí chất thế nào, nếu không thì châm chọc kẻ nghèo kiết xác như cô thế mà lại muốn lôi kéo quan hệ với người có tiền.
Nhớ tới đây là nơi công cộng, Đường Hoan không muốn so đo quá nhiều nhưng La Vưu Phi lại không nghĩ vậy, kéo tay cô định tiến lên lý luận với người phụ nữ kia.
Nếu không phải Đường Hoan gắt gao túm lấy cô thì không chừng giờ phút này hai người đã đánh nhau rồi
“Hoan Hoan, buông tay ra.” La Vưu Phi dùng sức lắc lắc cánh tay bị Đường Hoan bắt lấy, nhưng vẫn bị cô gắt gao túm lại, “Cậu kéo tớ làm gì? Tớ muốn lý luận với người phụ nữ kia xem vừa rồi cô ta có ý gì, cho rằng mình có mấy đồng tiền dơ bẩn thì giỏi lắm sao, ra vẻ không coi ai gì đó cho ai xem? Cho rằng bản tiểu thư không có tiền sao?”
Nhìn người xem trò vui xung quanh dần dần nhiều hơn, Đường Hoan nháy mắt có chút đau đầu.
Tính tình La Vưu Phi luôn nóng này như vậy, người phụ nữ kia không nghi ngờ gì là muốn khiêu khích các cô, cô ấy tức giận cũng có thể hiểu được.
Nhưng nếu thật sự muốn so đo thì người ta cũng chẳng làm gì cáccô cả, cho dù xông lên thì có thể nói người ta cái gì?
Hơn nữa, người phụ nữ kia vừa nhìn qua liền biết là kẻ không dễ chọc, cô cũng không muốn vô duyên vô có tăng thêm một kẻ địch
“Vưu Phi, câu bình tĩnh chút đi, cho dù chúng ta đi lên thì có thể nói cô ta cái gì, chẳng lẽ cậu không chú ý tới người phụ nữ kia không phải người chúng ta có thể đắc tội à.
Cậu xem mấy vệ sĩ sau lưng cô ta đi, đoán chừng chúng ta còn chưa tới gần cô ta thì đã bị mấy vệ sĩ kia đánh cho mẹ cũng không quen biết rồi.”
Mặc dù La Vưu Phi có chút nóng này nhưng cũng không phải người không có đầu óc, vừa nghe thấy lời cô nói liền nhíu mày lại, “Cậu xác định là không lừa tớ đấy chứ?”
“Cậu ngốc à!” Đường Hoan duỗi tay chỉ chỉ trán cô, sau đó thở dài nhìn sang phía khác, “Cậu nhìn thấy mấy người kia không, mặc dù bọn họ nhìn giống người bình thường nhưng bọn họ lại thường xuyên nhìn chằm chăm người phụ nữ kia, vừa thấy liền biết cô ta không đơn giản.”
Dù sao cô cũng đi theo bên người Đoạn Kim Thần lâu như vậy, có một số việc vẫn phải biết, người giàu có giống bọn họ ra ngoài nhất định sẽ có vệ sĩ theo sau để phòng ngừa mấy phần tử phạm pháp gây bấtlợi cho bọn họ.
Mặc dù mấy vệ sĩ kia không đi theo sát cô ta nhưng vẫn bị cô nhìn ra,
La Vưu Phi nhìn theo tầm mắt của cô, mày càng nhíu chặt hơn, rõ ràng là đã tin lời cô nói.
Chẳng qua La Vưu Phi vẫn có chút không cam lòng, rõ ràng cô ta cũng là một thiên kim tiểu thư, sao lại dưỡng thành thái độ không coi ai ra gì như thế chứ
“Cô ta thì tính thiên kim tiểu thư cái gì, vừa nhìn liền biết là loại người lòng dạ hẹp hòi.” La Vưu Phi tức giận bất bình nói, “Cậu còn có khí chất hơn cô ta, cô ta so với cậu quả thật là một trời một vực”
Trong mắt cô ấy Đường Hoan vẫn luôn là người rất rộng lượng, chỉ có người khác chọc tới cô thì cô mới tức giận.
Thật sự là càng nghĩ càng cảm thấy bạn thân của mình quá tuyệt.
Đường Hoan nở nụ cười khổ, nói thế nào đi nữa cô cũng học thiết kế, người phụ nữ vừa rồi tuy không mặc nhãn hiệu nổi tiếng nhưng cô vừa nhìn liền biết quần áo cô ta mặc đều là thiết kế riêng, tùy tiện lấy ra một bộ cũng đủ cho gia đình bình thường tiêu dùng một năm.
Bởi vậy có thể thấy được gia thể của người phụ nữkia rốt cuộc lớn đến mức nào, cô không muốn La Vưu Phi phải chịu thêm kích thích nên không nói ra sự thật, chỉ không thèm để ý cười cười, “Được rồi, cậu giận dỗi với người không quen biết làm gì, thật là, cậu thế này không phải tự tìm tôi chịu sao.”
Tớ chỉ cảm thấy bất bình thay cậu thôi, La Vưu Phi định nói ra lời này, nhưng cô cũng không phải kẻ ngốc, có thể cảm giác được thái độ thù địch của người phụ nữ vừa rồi.
Có điều cô cũng nhìn ra Đường Hoan không quen biết người phụ nữ kia, vì thế đành phải nhịn xuống nghi ngờ trong lòng, thế nhưng cô không nói không có nghĩa