Chỉ trước hôn lễ một tiếng đồng hồ, Helen gặp tai nạn phải nhập viện.
Bác sĩ gọi điện thoại nói với Vô Kỵ rằng cần người nhà đến gấp, tai nạn nghiêm trọng nguy hiểm đến tính mạng.
Vô Kỵ nhận được cuộc điện thoại này, cộng thêm những tấm ảnh minh chứng mà Diễn Phong đưa, cõi lòng nặng trĩu cuối cùng cũng có thể trở nên nhẹ nhõm.
Chỉ cần Helen không chết, dù hắn sống như một người thực vật cũng không có vấn đề gì.
\[ ...!\]
Hôn lễ được tổ chức rất trang trọng, vì ngày này Vô Kỵ đã dồn không ít tâm tư.
Nhìn vào lượng khách mời cũng có thể nhận ra điểm này.
Những người tới tham dự không phải là người máu mặt trong giới thương trường cũng là người đứng đầu một tổ chức trong giới hắc đạo.
Tuy Vô Kỵ ba năm trước đã rời khỏi giang hồ, nhưng những mối quan hệ phức tạp kia vẫn không thể nào cắt bỏ.
“ Sắp xếp người ổn thoả rồi chứ ? ”.
Vô Kỵ nhìn Diễn Phong.
Hôm nay anh vận bộ vest màu đen, là kiểu phù hợp với váy cưới của Bạc Nhược.
Diễn Phong đứng trước cửa sổ sát sàn, tâm trạng phập phồng lo lắng.
“ Bảo an đã được cài quanh hiện trường hôn lễ.
Vô tổng, anh yên tâm ngày hôm đảm bảo không có vấn đề gì ”.
Vô Kỵ hài lòng gật đầu.
Nhưng ánh mắt vẫn chìm trong một đợt sương mù âm u.
Giống như thể đã linh cảm được sẽ có việc gì đó không hay xảy ra.
Giờ cử hành hôn lễ đã sắp tới, khách khứa đã tới đông đủ, hội trường rộng lớn thoáng chốc đã chật ních người, tiếng cười nói vang lên đều đều.
Tuy là đến tham gia hôn lễ nhưng thực chất các cuộc đấu ngầm cùng tranh giành lợi ích vẫn được diễn ra tại nơi này.
“ Bạc tiểu thư, chị nhìn xem trang điểm kiểu này có phù hợp không ? ”.
Bạc Nhược ở trong phòng cô dâu.
Cô ngồi trước gương, tâm trạng không mấy vui vẻ.
Đối với mỗi người con gái, hôn lễ là ngày quan trọng, vui vẻ nhất trong đời.
Nhưng đối với Bạc Nhược thì hoàn toàn ngược lại.
Bạc Nhược không đáp lại lời của nhân viên trong điểm.
Tầm mắt cô rơi vào cảnh vật bên ngoài cửa sổ.
Ngày hôm nay, nắng không chói chang, sắc nắng vàng nhạt phủ lên mọi vật rồi dần dần tắt đi, giống như cô của bây giờ.
“ Bạc tiểu thư, chỉ có vừa ý không ? ”.
Nhân viên trong điểm không thấy Bạc Nhược trả lời lại liền lên tiếng hỏi cô một lần nữa.
Lúc này Bạc Nhược mới xoay người trở lại, cô khẽ cười, giọng nói có phần yếu ớt.
“ Được rồi, cô lui ra ngoài trước đi ”.
Dù hôm nay cô có trở thành cô dâu đẹp đẽ nhất thì đã sao ? Lòng Bạc Nhược vẫn không thoát khỏi ám ảnh mà Vô Kỵ để lại.
Cô biết, anh muốn thay đổi ký ức của bản thân cô bởi vì cô cảm nhận được chính mình bị dẫn dắt.
Nhưng có lẽ sự hận thù của Bạc Nhược giành cho Vô Kỵ quá lớn, cái chết của Tiểu Hoạ khiến cô rất đau lòng thế nên đoạn ký ức này không thể quên được, việc thay đổi ký ức của Vô Kỵ thất bại hoàn toàn.
Bạc Nhược nhẫn nhịn mọi thứ, chỉ đợi đến ngày hôm nay.
Lồng ngực bất chợt truyền đến cơn đau dữ dội, sắc mặt cô thoáng chốc trắng bệch.
Bạc