Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1089


trước sau

Chương 1089

Tô Lạc Ly vừa nói vừa chỉ vào trong góc khuất.

“Tôi nghe chị.”

Tô Lạc Ly đi bước, Tô Nhược Vân đi theo phía sau. Hai người đi tới góc khuất, bên này cách xa đám đông nên vô cùng yên tĩnh.

“Cô đồng ý sinh con xong sẽ đưa cho tôi nuôi à?”

Tô Nhược Vân hít mũi một cái và gật đầu, “Có lẽ đây là cách tốt nhất. Chị, chị sẽ đối xử tốt với con tôi chứ?”

Hai tay cô ta nắm lấy tay của Tô Lạc Ly.

“Cô nói gì vậy? Chẳng lẽ cô còn nghĩ tôi nuôi nó để hành hạ nó sao? Nếu cô không tin tôi còn tới tìm tôi làm gì?”

“Không phải tôi không tin chị nhưng thù hận giữa chúng ta quá sâu, tôi đã làm nhiều chuyện có lỗi với chị như vậy, thậm chí còn muốn giết chết con trai chị, lẽ nào chị không hận tôi sao?”

Tô Nhược Vân mặc cho nước mắt chảy dài trên mặt.

“Tôi đã từng nói rồi, đứa con trong bụng cô vô tội, tôi sẽ không vì ân oán giữa chúng ta mà trút lên người đứa trẻ.”

“Bịch” một tiếng, Tô Nhược Vân chợt quỳ xuống, “Chị, vậy chị tha thứ cho tôi được không? Tôi muốn nghe chị nói tha thứ cho tôi thì mới có thể yên tâm giao đứa trẻ cho chị.”

Bởi vì Tô Nhược Vân đã mang thai bảy tháng nên bụng rất lớn, thật sự không tiện quỳ xuống. Tô Lạc Ly muốn đỡ cô ta nhưng cô ta không chịu đứng dậy.

“Cô làm gì vậy?”

“Chị, tôi cầu xin chị tha thứ cho tôi được không? Tôi dập đầu xin chị!” Tô Nhược Vân nói xong lại dập đầu xuống đất.

“Cô không cần tốn công sức làm gì,

ngay cả bản thân cô cũng biết cô làm nhiều chuyện có lỗi với tôi như vậy, cô dựa vào đâu mà muốn tôi tha thứ cho cô chứ? Cô yên tâm, cho dù tôi không tha thứ cho cô, tôi vẫn cố gắng nuôi nấng con cô.”

Muốn Tô Lạc Ly tha thứ Tô Nhược Vân sao?

Tô Lạc Ly không làm được. Nếu cô tha thứ cho Tô Nhược Vân thì phải ăn nói với Tô Kiêm Mặc và Ôn Khanh Mộ thế nào, lại phải ăn nói với con trai của mình thế nào.

Tô Kiêm Mặc vì cô ta mà chết. Ôn Khanh Mộ vì cô ta mà chịu giày vò suốt ba tháng, con trai cô vì cô ta mà suýt thành đứa trẻ ngốc.

“Chị, nếu chị không chịu tha thứ cho tôi, tôi sẽ không thể giao đứa trẻ cho chị được. Nó sinh ra không có ai nuôi, còn sống làm gì nữa?”

Tô Nhược Vân nói xong rút con dao trong túi ra, đâm thẳng về phía bụng mình.

Thật may Tô Lạc Ly nhanh tay nhanh mắt, cướp con dao của cô ta.

“Cô điên rồi sao? Nó là con của cô! Là máu mủ ruột rà của cô! Không ngờ cô cũng xuống tay được!” Tô Lạc Ly quát Tô Nhược Vân.

“Nhưng chị không tha thứ cho tôi! Tôi có thể làm sao?”

“Cô dựa vào đâu mà đòi tôi tha thứ cho cô chứ? Cô làm nhiều chuyện có lỗi với tôi như vậy, không chỉ làm hại tôi còn hại cả người tôi yêu, thậm chí không ngại giết chết con trai tôi. Tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cô nhưng có thể giúp cô nuôi nấng con cô!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện