Chương 1263
“Lúc anh hỏi anh ta, ánh mắt của anh ta hơi trốn tránh. Em hiểu Mục Nhiễm Tranh, anh ta gặp biết bao cô gái xinh đẹp trong giới giải trí rồi, lại chỉ có ít người có thể khiến anh ta né tránh. Hơn nữa nếu cô gái này có chút khuyết điểm thì anh ta đã chê lên chê xuống thuận miệng lắm rồi.”
“Vậy là thiên kim của Tập đoàn Nam Ngung đúng gu của nó à?”
“Có thể cho anh ta thời gian xem xét, nếu sau đó anh ta tỏ ý người này không được thì giới thiệu người khác cho anh ta.”
“Ừ.”
“Sao anh lại dừng lại!” Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ với vẻ khó hiểu.
“Không về nhà! Hôm nay ở khách sạn, anh không kịp chờ nữa!” Ôn Khanh Mộ kéo Tô Lạc Ly xuống xe chạy thẳng vào khách sạn.
Tô Lạc Ly cũng bó tay với anh, không ngờ kết hôn lâu vậy rồi mà vẫn còn đi thuê phòng!
Buổi tối cùng ngày, Lê Thấm Thấm lại không dễ chịu như vậy.
Lê Hán Giang mắng chửi con gái sa sả, mặt Lê Thấm Thấm hơi sưng, cứ đứng khóc trong góc nhà.
Người vợ hiện tại của Lê Hán Giang tên là Ôn Lam trẻ trung, xinh đẹp nhưng lại là một người vợ hiền lương thục đức.
“Được rồi Hán Giang, ông đừng mắng con bé nữa, Thấm Thấm mới hai mươi thôi mà.” Ôn Lam rút một tờ khăn giấy ra đi đến trước mặt Lê Thấm Thấm.
“Dì bớt giả tạo đi! Đừng có vờ tỏ ra thương xót mèo khóc chuột nữa!” Lê Thấm Thấm trừng Ôn Lam với ánh mắt hung tợn.
“Con xem con nói cái gì đấy hả! Dì đối xử với con tệ bạc chỗ nào à?” Lê Hán
Dường như Ôn Lam cũng đã quen với thái độ của Lê Thấm Thấm dành cho mình: “Cũng hơn mười hai giờ rồi, để con bé về ngủ đi, trải qua nhiều như thế con bé cũng biết lỗi rồi.”
“Bà nhìn bộ dạng nó kìa, trông nó giống biết lỗi rồi à? Bà đừng khuyên tôi nữa, lần này tôi nhất định không tha cho nó!”
Lê Hán Giang quyết tâm phải cho con gái mình một bài học.
Lê Thấm Thấm đứng trong góc, chẳng nói chẳng rằng.
“Đi lên phòng nhỏ quỳ cho bố! Khi nào biết lỗi thì mới được ra! Viết bản kiểm điểm mười nghìn chữ cho bố!”
Lê Thấm Thấm đi thẳng đến phòng nhỏ luôn. Căn phòng này chuyên dùng để trừng phạt cô ta, khi mẹ cô ta còn sống cũng sẽ phạt cô ta như thế.
“Mục Nhiễm Tranh, anh chờ đấy! Tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh!”
Mục Nhiễm Tranh và Phương Đóa lưu số wechat của nhau, thỉnh thoảng cũng sẽ trò chuyện đôi câu.
Đây là lần đầu tiên Mục Nhiễm Tranh bỗng có cảm giác muốn được thân cận với một cô gái.
“Trời càng ngày càng lạnh rồi mà chưa có tuyết, vẫn còn hơi khô hanh, anh nhớ uống nhiều nước, ngâm thêm chút hoa cúc sẽ tốt hơn.”
Nhìn tin nhắn Phương Đóa gửi đến cho mình, Mục Nhiễm Tranh cảm giác mỗi tế bào trên người mình đều trở nên ấm áp.
Bỗng chốc Mục Nhiễm Tranh nghĩ đến Tô Lạc Ly, cô cũng hay nói với anh về những kiến thức trong cuộc sống.