Chương 1277
“Bật máy sưởi nhiệt độ cao quá dễ bị bốc hoả, anh nhớ uống nhiều nước, buổi tối nên bật máy phun sương, phòng khô quá sẽ sinh bệnh.”
Phương Đoá luôn biết rất nhiều kiến thức thông thường trong cuộc sống, giống như một chuyên gia về đời sống, đây là điều khiến mọi người đều thích ở cô ta.
Phương Đoá nhìn thấy thuốc lá trên đầu giường. Mục Nhiễm Tranh không phải người nghiện thuốc, nhưng thỉnh thoảng khi bực bội anh sẽ hút một điếu.
Phương Đoá đi tới cầm bao thuốc lá lên: “Anh còn hút thuốc nữa à?”
“Thi thoảng hút một điếu.” Mục Nhiễm Tranh chưa bao giờ cho rằng hút thuốc là chuyện gì ghê gớm, dù sao hầu hết đàn ông đều hút thuốc, ngay cả chú anh ngày trước cũng hút: “Cô hút không?”
Mục Nhiễm Tranh cảm thấy người ở nước ngoài có vẻ dễ chấp nhận việc hút thuốc hơn, đặc biệt là con gái.
Phương Đoá cau mày lắc đầu: “Tôi không hút thuốc, tốt nhất anh cũng nên cai đi. Tôi từng nhìn thấy một tấm ảnh do bác sĩ chụp, đó là hình ảnh lá phổi của một người hút thuốc, phổi của người đó đã chuyển sang màu đen sì.”
Mục Nhiễm Tranh cười một cách mất tự nhiên, những bức ảnh kiểu này trên mạng đầy.
“Hút thuốc rất có hại cho sức khoẻ. Theo tôi thấy, cả thế giới đều nên cấm hút thuốc, chừng nào chúng ta không sản xuất những thứ này nữa thì sẽ không còn người hút.”
Phương Đoá ném bao thuốc vào thùng rác: “Nếu anh định kết hôn với tôi thì sau khi kết hôn cũng phải chuẩn bị sinh con, cần nghiêm cấm hút thuốc, uống rượu trong vòng nửa năm mới được có con.”
“Tôi… cai!” Mục Nhiễm Tranh còn có thể nói gì nữa, Phương Đoá đã suy nghĩ rất chu đáo cho anh rồi.
“Vậy thì tốt, tốt cho thế hệ sau của chúng ta và cũng tốt cho chính bản thân anh, tôi sẽ không hại anh đâu.”
“Hay là chúng ta ra ngoài nói chuyện đi?” Mục Nhiễm Tranh lo lắng nhìn tủ
“Nói ở đây không được à? Có phải anh rất để ý chuyện tôi vào phòng ngủ của anh không?”
Phương Đoá không bao giờ tức giận hay cáu gắt, trên mặt vẫn luôn nở nụ cười điềm tĩnh.
“Không phải, chỉ là tôi thấy phòng ngủ hơi ngột ngạt, ra phòng khách thoải mái hơn.”
“Thực ra tôi nghĩ đối với các cặp vợ chồng, phòng ngủ là nơi trò chuyện rất tốt. Nó có thể kéo mối quan hệ giữa hai người gần nhau hơn, làm cho mối quan hệ trở nên thân thiết hơn, mà nơi hai vợ chồng ở cùng nhau nhiều nhất cũng chính là phòng ngủ.”
Phương Đoá dường như đã tìm hiểu kiến thức rất nhiều mặt, có thể thấy cô ta là một người rất thông thái.
“Bây giờ nói về vấn đề này có phải hơi sớm không?”
“Tôi không nghĩ là sớm đâu, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ kết hôn, thay vì kết hôn xong, quan hệ hôn nhân bắt đầu có vấn đề tôi mới nói với anh những điều này, chi bằng bây giờ nói trước cho anh để anh có sự chuẩn bị mà phòng ngừa, như vậy sau này chúng ta kết hôn cũng không xảy ra vấn đề gì, cũng không cần lãng phí thời gian để giải quyết vấn đề của cả hai.”
Mục Nhiễm Tranh nở nụ cười gượng gạo.
“Vậy chúng ta ra phòng khách nói chuyện đi.”
“Được!” Cuối cùng Mục Nhiễm Tranh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lê Thấm Thấm đang trốn trong tủ quần áo nghe những lời này mà đầu ong ong.
Cô cũng thở phào một hơi, cô thật sự không muốn phá hỏng chuyện tốt của Mục Nhiễm Tranh. Cô ngửa người ra sau, bỗng nhiên cảm thấy dưới tay mình có thứ gì đó xù lông!