Chương 1318
“Được, có thể thời gian tới tôi sẽ bận, phải chuẩn bị cho đêm hội ngày Tết ông Táo và họp thường niên của công ty.” Mục Nhiễm Tranh cũng không biết tại sao mình lại nói với Lê Thấm Thấm những chuyện này.
“Ồ vậy à, vậy anh bận đi.”
Trong lòng Lê Thấm Thấm hơi buồn bã, mấy ngày gần đây vì chuyện xuất bản nên gần như ngày nào cũng gửi tin nhắn và gọi điện với Mục Nhiễm Tranh.
Mục Nhiễm Tranh thật sự bắt đầu bận rộn, đêm hội ngày Tết ông Táo anh phải diễn một tiết mục, phải tốn rất nhiều thời gian để diễn tập.
Hoa viên Crystal đã bắt đầu có không khí năm mới, mọi người tổng vệ sinh, Tô Lạc Ly cũng bắt đầu thu xếp mua đồ tết.
Lúc này, lại một tin tức truyền đến, Lý Như Kiều sinh một bé gái đáng yêu.
Một nhà ba người Ôn Khanh Mộ đều ở bệnh viện, nói cho cùng thì Lý Như Kiều còn trẻ và khỏe mạnh nên sinh cũng không gặp khó khăn gì.
Tô Lạc Ly bế em bé trong lòng: “Đáng yêu quá, không nhăn nheo như Tam Tam lúc trước. Tam Tam, mau đến xem em gái đi này.”
Tam Tam tung tăng chạy tới chỉ vào em bé, nói: “Em gái.”
“Đúng rồi, đây là em gái.”
Giản Ngọc luôn ở bên cạnh Lý Như Kiều hỏi han ân cần.
“Vất vả rồi…”
Sắc mặt Lý Như Kiều vẫn hơi nhợt nhạt: “Không sao, anh đặt tên cho con chưa?”
“Anh vẫn chưa nghĩ xong.”
“Anh, vậy anh phải mau nghĩ đi, bọn trẻ bên này cũng đang đợi anh đặt tên đấy. Tam Tam nhà em vẫn chưa có tên, cũng nên đặt tên cho Tiểu Thất rồi.” Tô Lạc Ly ngẩng đầu nói.
“Tên của con trai anh mà đến lượt anh ấy
“Vậy anh đặt trên cho con trai đi, con trai đã hai tuổi rồi mà ngay cả cái tên nghiêm túc cũng không có!”
Ôn Khanh Mộ đi đến trước Tô Lạc Ly: “Để anh bế!”
“Anh cẩn thận chút, đừng để ngã.” Tô Lạc Ly cẩn thận nhắc nhở rồi đưa em bé cho Ôn Khanh Mộ.
Ôn Khanh Mộ bế em bé, vẻ mặt yêu thương.
“Anh xem con gái rất ngoan, lúc Tam Tam còn nhỏ, vừa sinh ra đã rất nghịch rồi, vẫn là con gái ngoan hơn, anh xem ngoan biết bao này.” Tô Lạc Ly sờ vào mặt em bé.
Khóe môi Ôn Khanh Mộ không khỏi cong lên, lúc đó bế con trai của mình không có cảm giác này.
Đột nhiên Giản Ngọc cảm thấy thù địch: “Được rồi được rồi, trả con gái cho tôi.”
Anh ta đi tới bế lại con gái từ trong lòng Ôn Khanh Mộ: “Đây là con gái tôi, hai người bế đủ nhiều rồi.”
Nói xong, anh ta bế con gái đặt vào lòng Lý Như Kiều.
“Anh xem anh hẹp hòi kìa, ai mà chẳng có con chứ! Anh vẫn chưa có con trai đấy, em có hai con trai rồi, so với em sao!”
Tô Lạc Ly với Lý Như Kiều nhìn nhau cười, hai anh em này thật sự không đổi được thói quen cãi nhau.
Ba ngày sau, bác sĩ bảo Lý Như Kiều làm một vài kiểm tra, nếu không sao thì có thể cho họ về nhà.
Vẫn là ở nhà ở cữ thoải mái hơn, Tô Lạc Ly dặn người giúp việc phải chăm sóc cho Lý Như Kiều.
Giản Ngọc ở bên Lý Như Kiều không rời nửa bước và ít trông con gái của mình hơn.