Chương 1345
“Cô đừng quan tâm tôi làm gì, cô mau cho tôi mượn đi, tôi có việc gấp!”
Tô Lạc Ly lại đi thẳng đến bên cạnh bàn và ngồi xuống, “Anh muốn gọi điện thoại hoặc nhắn tin cho Lê Thấm Thấm, nói với cô ấy rằng anh bị giam lỏng nên không ra ngoài được chứ không phải là cố ý lỡ hẹn, đúng không?”
Mục Nhiễm Tranh đầu tiên là sửng sốt, sau đó ngại ngùng gãi đầu, ngồi xuống bên cạnh Tô Lạc Ly.
“Hắc Thổ, trước đây tôi đã cảnh cáo anh đừng yêu đương với Lê Thấm Thấm, sao anh lại không nghe?!”
Sau khi biết chuyện này thì Tô Lạc Ly cũng rất đau đầu, không ngờ rằng điều cô lo lắng nhất vẫn xảy ra.
“Tôi chưa yêu đương với cô ấy, tôi chỉ là…”
Chuẩn bị thổ lộ mà thôi.
“Anh không cần giấu giếm tôi nữa, chú của anh đã lắp camera trong nhà anh, mỗi hành động cử chỉ của anh đều bị anh ấy nhìn thấy rồi.”
Mục Nhiễm Tranh nhìn Tô Lạc Ly bằng vẻ kinh ngạc, quả nhiên là vậy!
Quả nhiên anh không đoán sai!
“Lạc Ly, cô không cảm thấy chồng cô bá đạo quá rồi sao? Anh giám sát cô là đủ rồi, không ngờ còn giám sát cả tôi! Tôi đã là người trưởng thành rồi, tôi chỉ kém chú ấy một tuổi thôi mà?”
“Anh cũng biết mình là người trưởng thành rồi sao? Vậy mà anh còn làm ra chuyện ngây thơ như vậy? Vì Lê Thấm Thấm mà ngay cả sự nghiệp của mình cũng không cần, anh cũng giỏi thật đấy! Anh kiếm cơm từ cái nghề này, nếu bỏ nghề thì không lẽ anh muốn ra đường xin ăn sao? Anh đã sắp ba mươi tuổi rồi, ba mươi tuổi lập thân, anh không hiểu sao?”
Tô Lạc Ly vô cùng tức giận.
Mục Nhiễm Tranh bị nói đến nỗi không thốt nên lời, quả thực là sơ suất của anh nên mới xảy ra chuyện này, nhưng anh cũng không hối hận vì đã làm vậy.
“Bây giờ chú
“Anh ấy…” Tô Lạc Ly muốn nói lại thôi, mặc dù cô cũng biết có một số việc làm không đúng, nhưng nếu cả hai con đường đều sai thì thà đi trên con đường tương đối đúng còn hơn.
“Anh ấy tạm thời giảm lỏng anh, cứ đợi đến khi anh ấy hết giận đi? Việc này đồng thời cũng là bảo vệ anh, bên phía nhà họ Mục đã náo loạn rồi, chuyện đính hôn lần trước cũng đã khiến họ rất phẫn nộ, nếu chú của anh không bắt anh tới đây thì anh nghĩ mình có thể sống tiếp được không?”
Mục Nhiễm Tranh biết lời Tô Lạc Ly nói không sai, chuyện lễ đính hôn lần trước là do Ôn Khanh Mộ gánh chịu.
“Mấy ngày này anh hãy tự kiểm điểm cho tốt đi, lần sau Ôn Khanh Mộ tìm anh thì đừng chống đối anh ấy nữa, anh cũng biết anh ấy là người ưa mềm không ưa cứng mà.”
Tô Lạc Ly liếc nhìn Mục Nhiễm Tranh rồi rời khỏi phòng, vừa đi ra ngoài thì đúng lúc bắt gặp Ôn Khanh Mộ trở về từ bên ngoài.
Sắc mặt Ôn Khanh Mộ vẫn rất khó coi, mấy ngày nay quả thực là vô cùng bận rộn.
“Chồng à, anh thật sự định ép Hắc Thổ kết hôn với Phương Đóa ư?”
Ôn Khanh Mộ nhíu mày, ánh mắt sâu xa, “Đây là cách tốt nhất.”
“Nhưng anh có từng nghĩ rằng nếu anh ta có ý với Phương Đóa thì đã không bỏ trốn khỏi lễ đính hôn trước đó hay không? Dù không muốn để anh ta và Lê Thấm Thấm đến với nhau thì cũng đâu đến mức ép buộc anh ta ở bên Phương Đóa?”
Khi Tô Lạc Ly mới biết đến kế hoạch này, cô quả thực rất kinh hãi.