Giai đoạn đầu của “Âm thanh hoa nở” có thể coi như hoàn toàn thất bại!
Cũng chỉ có fan cứng của Mục Nhiễm Tranh mới hò hét cổ động, những người khác không hề mong đợi.
Thế những, cũng €ó fan của Mức Nhiểm Tfanh nói rằng, thần tượng nhà mình có thể nhận một bộ phim được.
mong đợi hơn không, ít nhiều cũng có chút thất vọng.
Thế nhưng, điều này cũng không ảnh hưởng đến quá trình quay phim thường ngày của đoàn phim.
Sáng nay tỉnh dậy, Tô Lạc Ly cảm thấy bụng dưới đau đớn, ngồi dậy xem, đến ngày rồi. . truyện teen hay
Khoảng thời gian này, kinh nguyệt đều không đến đúng ngày, lại thêm rất bận, có lúc Tô Lạc Ly cũng xem nhẹ sự tồn tại của nó.
Không đến thì thôi, vừa đến liền đau đến chết đi sống lại.
Tô Lạc Ly gắng gượng đến nhà ăn trong trường mua một chút đường đỏ và gừng, ngâm một cốc trà gừng đường đỏ, uống nóng, lúc này mới cảm thấy cơ thể thoải mái hơn một chút.
Sáng sớm thấy Mục Nhiễm Tranh, anh liền nhảy đến cạnh cô.
“Lạc Ly, tôi thấy sắc mặt cô không tốt lắm”
Tô Lạc Ly ở cùng Mục Nhiễm Tranh, có lúc sẽ không để ý đến giới tính, lại thêm Mục Nhiễm Tranh cũng tùy tiện, không coi chuyện này của phụ nữ là chuyện vô cùng bí mật gì đó, vì thế, nói với anh cũng chả thấy gì.
“Cũng tốt”
“Tốt cái gì?”
Mục Nhiễm Tranh cảm thấy, nếu Tô Lạc Ly đã đến ngày, vậy chứng tỏ cô không có thai, không có thai, tạm thời tình cảm của cô và chú anh cũng không có tiến triển gì lớn lắm.
Không ngờ lại buột miệng nói thành lời.
“Chứng minh cô vẫn chưa phải là phụ nữ”
“Vốn tôi chính là phụ nữ!” Tô Lạc Ly lườm Mục Nhiễm Tranh.
Mục Nhiễm Tranh tự vả mồm, lắc đầu.
“Cô biết vì sao đạo diễn Nghiêm chọn cô diễn Lâm Sênh không?” Mục Nhiễm Tranh nói rồi, vẽ vài đường trước ngực mình: “Thiếu nữ mười bảy tuổi còn chưa dậy thì…
cô hiểu mà… hahal”
“Cút đi cho tôi!”
Việc quay buổi sáng còn được, Tô Lạc Ly vừa nhập vai sẽ quên đi chuyện mình đau bụng.
Ai ngờ chiều đến thời tiết liền thay đổi, mặt trời ban sáng luôn trốn trên tầng mây, chiều đến liền bát đầu mây đen đầy trời.
Đạo diễn Nghiêm Kha hét to: “Được! Chúng ta bắt đầu đổi địa điểm, hôm nay phải quay cảnh bốn chín, ông trời thật sự có mắt mài”
Cảnh bốn chín, là cảnh mẹ Lâm Sênh qua đời.
Lâm Sênh được tin mẹ mình qua đời, không dám tin vào sự thật này, cô chạy ra khỏi nhà, đi trên đường lớn, tâm trạng bắt đầu từ từ đi xuống.
Thời tiết lúc này cũng thay đổi theo tâm trạng của cô, từ mây đen đầy trời trở thành mưa gió ầm ầm.
Mưa to cũng có thể làm ra, nhưng mây đen đầy trời quả thật không dễ quay.
Thật ra, Nghiêm Kha đã tra dự báo thời tiết nửa tháng tới, đều là trời nắng.
Vì thế, đây là cơ hội tốt hiếm có.
“Ờ thì, đạo diễn, hôm nay Lạc Ly..” Mục Nhiễm Tranh không phải là người không tim không phổi, biết Tô Lạc Ly đến ngày, không muốn cô dầm mưa.
Tô Lạc Ly liền nắm lấy cổ tay Mục Nhiễm Tranh, anh cúi đầu nhìn cô, cô lắc đầu.
“Sao thế, Lạc Ly?” Nghiêm Kha hỏi.
“Không sao, đạo diễn” Tô Lạc Ly liền trả lời.
Mục Nhiễm Tranh liền ngồi xổm xuống.
“Cô điên rồi, cảnh quay lát nữa cho dù không mưa, cũng có người tạo cảnh mưa, giờ cô còn..”
“Tôi biết, thế nhưng, nửa tháng tới đều là ngày nắng, khó có ngày âm u như hôm nay, tôi cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt này, quay thì quay thôi”
°DÓàc Mục Nhiễm Tranh gõ lên đầu Tô Lạc Ly.
“Tôi cũng không biết nói cô thế nào nữa! Sức khỏe quan trọng hơn!”
Tô Lạc Ly không nói gì.
“Bỏ đi, nói gì cũng vô dụng, tôi về ký túc một chuyến, lấy bộ quần áo cho cô”
“Tiện thể anh đến ký túc của tôi một chuyến, lấy giúp tôi cái cốc bạc của tôi, tiện thể lấy chút nước nóng”
“Biết rồi, tôi nợ