Chương 1422
Phụt–
Ôn Khanh Mộ cảm thấy sắp hộc máu rồi, tuy rằng hai người thường ngày tình cảm rất tốt, nhưng cũng rất ít khi nói những lời buồn nôn như thế này. Thỉnh thoảng Tô Lạc Ly nói một câu ’em yêu anh’ Ôn Khanh Mộ đã mừng muốn chết rồi.
Hôm nay lại nói nhiều như vậy cùng một lúc.
Ôn Khanh Mộ lập tức bắt đầu lấy lại bình tĩnh.
“Tô Lạc Ly, anh nói cho em biết, em đừng tưởng nói nhiều lời dễ nghe như vậy anh sẽ tha thứ cho em, em đúng là vừa lành sẹo đã quên đau. Em có biết lúc đầu con nhóc chết tiệt đó suýt chút nữa đã hại chúng ta ly hôn không hả?”
Tô Lạc Ly thuận thế ngồi lên đùi Ôn Khanh Mộ, ôm cổ anh.
“Đó đều là còn trẻ nên không hiểu chuyện thôi được không? Bây giờ tình cảm của hai người họ vô cùng tốt, anh sẽ không chia rẽ người ta đấy chứ?”
“Cái rắm ấy!”
“Những gì em nói đều là sự thật, cháu trai thích con gái nhà người ta lắm, cháu trai giống anh, chắc chắn là biển cạn đá mòn, trời long đất lở cũng không chia xa.”
“…”
Tô Lạc Ly ngay lập tức che miệng Ôn Khanh Mộ, “Thực ra, em nghĩ như vậy cũng rất tốt, Lê Thấm Thấm trẻ trung xinh đẹp còn du học nước ngoài, gia thế cũng tốt. Không tìm được người nào tốt hơn cho cháu trai đâu, quan trọng là hai người tình đầu ý hợp, hai người vui vẻ hòa hợp ở bên nhau mới là quan trọng, cũng giống như anh và em vậy.”
Ôn Khanh Mộ định mở miệng, Tô Lạc Ly lại tiếp
“Em và anh đều là người từng trải rồi, nếu như lúc đầu có người nhất định muốn chia rẽ chúng ta thì chắc chắn anh sẽ không bằng lòng. Họ bây giờ cũng giống như chúng ta lúc đầu vậy, sẽ liều mạng muốn ở bên nhau, đừng ép họ phải chịu nỗi khổ hai chúng ta đã từng phải chịu nữa, được không?”
Ôn Khanh Mộ kép tay của Tô Lạc Ly ra, “Em có cho anh nói không?”
Tô Lạc Ly bĩu môi, bộ dạng rất tủi thân, “Vậy anh nói đi.”
Ôn Khanh Mộ trừng mắt nhìn Tô Lạc Ly, người phụ nữ trước mặt thật sự là càng ngày càng biết nói chuyện.
“Em nói lại đi.”
“Nói gì cơ?”
“Vừa này em lấy lòng anh như thế nào? Nói lại lần nữa, nếu anh vui thì sẽ đồng ý.” Ôn Khanh Mộ nhướng mày vô cùng đắc ý.
Tô Lạc Ly thật sự không ngờ vài lời ngon ngọt đã lừa gạt được chủ tịch rồi, vị chủ tịch này càng ngày càng không có nguyên tắc!
Tô Lạc Ly suy nghĩ một chút liền ghé vào tai Ôn Khanh Mộ, “Chồng, em là sách sao?”
“Lợn á? Em đâu phải là lợn đâu!” Ôn Khanh Mộ lập tức nóng nảy gầm lên.
“Không phải! Em nói là sách! Sách! Sách! Quyển sách ý!” Tô Lạc Ly lập tức nóng nảy phản công.
Có thế mà cũng nhầm ‘sách’ thành ‘lợn’, tai mọc kiểu gì vậy?
Sự xáo trộn này đã phá hỏng hết bầu không khí ban đầu.
“Làm lại, chồng, anh là sách sao?”