Chương 1459
“Nếu như anh không chịu được thật thì đi tìm người khác đi.”
“Thật à? Em đồng ý sao?” Ôn Khanh Mộ mừng rỡ, ánh mắt sáng rực lên.
Thật ra Tô Lạc Ly cũng chỉ nói vậy thôi, nào ngờ Ôn Khanh Mộ lại hào hứng hẳn lên, còn sáng mắt nữa.
“Vâng, em sẵn lòng ạ, anh đi đi.”
Tô Lạc Ly nói xong thì quay người sang chỗ khác.
Nhưng mà người đàn ông nào đó lại nhào đến, cởi quần cô ra. Tô Lạc Ly hoảng sợ, vội vàng kéo quần mình lại: “Anh làm gì thế?”
Ôn Khanh Mộ vẫn bình tĩnh gạt tay Tô Lạc Ly sang một bên, sau đó đánh vào mông cô ba nhát.
Bởi vì anh biết là Tô Lạc Ly đang mang thai nên anh cũng đánh khá nhẹ.
“Anh bị dở hơi à?”
Ôn Khanh Mộ ôm chầm lấy Tô Lạc Ly vào lòng: “Anh phạt em, xem sau này em có còn dám nói những lời như vậy nữa không?”
“Anh nói cái gì chứ?”
“Dám bảo chồng em đi tìm người phụ nữ khác! Em muốn giúp anh hay là đang hại anh thế? Hả? Anh mà chạm vào cô gái khác thì em có còn cho anh động vào người em không hả?” Nói xong, Ôn Khanh Mộ bắt đầu trêu Tô Lạc Ly.
“Được rồi, anh đừng có nghịch nữa, em đầu hàng, em sai rồi, em sai rồi!” Tô Lạc Ly vội vàng nhận lỗi, xin anh tha thứ.
Ôn Khanh Mộ ôm Tô Lạc Ly sau đó hôn nhẹ lên mặt cô.
Tô Lạc Ly nhìn vào mắt Ôn Khanh Mộ rồi nhẹ nhàng hôn anh: “Chồng ơi, em nói này, nếu như có cơ hội
“Nếu có ai đó bỏ thuốc anh thì anh không chắc.”
“Nếu như bình thường thì sao?”
“Không đâu.”
“Tại sao?” Tô Lạc Ly chớp mắt nhìn Ôn Khanh Mộ, cô rất muốn biết đáp án.
“Không có hứng thú.”
“Em không tin, làm gì có chuyện đó chứ? Cơ thể người phụ nữ nào mà chẳng như nhau.”
Ôn Khanh Mộ lườm Tô Lạc Ly: “Làm gì có cô gái nào phẳng như sân bay giống em chứ. Nhỡ lần này chúng ta sinh con gái rồi nó cũng phẳng lỳ như em thì làm sao? Không lấy được chồng, cứ ở nhà mãi.”
“Sao anh đáng ghét thế nhỉ!”
Vậy là hai người cứ cười nói như vậy cả buổi chiều.
Nhưng chưa đầy hai ngày sau, Ôn Khanh Mộ không còn tâm tư gì để nghĩ đến chuyện phòng the nữa, bởi vì Tô Lạc Ly đã bắt đầu nôn nghén.
Cảm giác nghén của Tô Lạc Ly đến rất bất ngờ, một ngày trước còn chẳng có vấn đề gì mà sáng hôm sau, vừa ngủ dậy cô đã phải chạy vào nhà vệ sinh rồi.
Cô không có cảm giác thèm ăn, đừng nói là ăn thịt, chỉ cần ngửi thấy mùi thịt thôi là cô đã buồn nôn rồi, cứ ăn gì là nôn đấy.
Buổi tối, trên bàn cơm toàn là những món canh rau củ, có rất nhiều loại thức ăn khác nhau được bày khắp bàn.
Bởi vì Ôn Khanh Mộ không xác định được là Tô Lạc Ly muốn ăn gì, thèm món nào nên anh đã dặn phòng bếp nấu hết tất cả mọi thứ.