Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 147


trước sau

Thật ra, trong lòng Doãn Cẩn cũng hiểu rõ, chức vụ chủ tịch ở tổng bộ Dark Region do Ôn Khanh Mộ đảm nhiệm, mặc dù phó chủ tịch cũng có vài người, thế nhưng công việc trong tập đoàn rất nhiều, công ty con cũng nhiều, tài sản sở hữu cũng khá nhiều, các phó chủ tịch cũng cực kỳ bận rộn. ã “

Chọn một người để điều sang Quốc tế Tinh Hoàng quả thật cũng không thực tế.

Doãn Cẩn hiểu Ôn Khanh Mộ, tất nhiên cũng hiểu rõ.

Người đến Quốc tế Tinh Hoàng này, nhất định phải là người biết được quan hệ của Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly, hơn nữa, còn phải chú ý cả đến Tiêu Mạch Nhiên.

“Chủ tịch Ôn, có lẽ chúng ta có thể chọn một người trong nội bộ Quốc tế Tinh Hoàng”

“Không cần, tôi đã chọn được người phù hợp, chỉ là thiếu một thời cơ thích hợp để công bố”

“Vâng, nếu chủ tịch đã có tính toán của mình, vậy chờ tới lúc thích hợp là được, đêm hội minh tinh tuần sau có lẽ là một cơ hội khá tốt”

“Đêm hội minh tinh?”

Tuần sau chính là đêm hội minh tinh, trước giờ, đêm hội minh tinh luôn được gọi là party to của giới giải trí!

Đêm hội minh tinh do weibo đứng ra tổ chức.

Đêm hội minh tinh mỗi năm đều sẽ mời các ngôi sao đã mở tài khoản weibo tham gia, nhìn khắp giới giải trí, có ngôi sao nào mà không mở tài khoản weibo chứ?

Vì thế, gần như toàn bộ người của giới giải trí đều nhận được thiệp mời, trừ khi là nghệ sĩ có lịch trình không đi được, hoặc là có việc khác, bằng không toàn bộ đều sẽ tham gia.

Vào đêm diễn ra đêm hội minh tinh, ban tổ chức sẽ tiến hành trao một vài giải thưởng, đều là một vài giải thưởng cực kì kỳ lạ, thường thường có thể chọc mọi người vui ve.

Ví dụ như giải được chia sẻ nhiều nhất, giải hoạt động năng nổ nhất, giải hài hước nhất…

Căn bản việc bình chọn tất cả các giải đều dựa vào độ nổi tiếng, ngôi sao có độ nổi tiếng cao, ban tổ chức sẽ cố nhét cho vài giải thưởng.

Vì người dùng weibo rất nhiều, diễn đàn lớn, nhiều người xem, vì thế đêm hội minh tinh cực kì được chào đón, các ngôi sao cũng cực kì coi trọng.

Khu Rainbow Là nghệ sĩ mới của năm nay, khoảng thời gian gần đây, Tô Lạc Ly cũng cực kì năng nổ trên weibo, người hâm mộ thoáng cái cũng tăng thêm vài triệu người, đương nhiên cô cũng được mời.

Quay xong “Âm thanh hoa nở”, ngoài vài sự kiện nhỏ, công việc được sắp xếp gần đây của Tô Lạc Ly chỉ có đêm hội minh tinh này.

Hôm nay Từ Tinh Như vừa đưa lễ phục của cô tới, hiện giờ, Tô Lạc Ly đang mặc thử.

Sắp xếp của Từ Tinh Như là Tô Lạc Ly vẫn tiếp tục khiêm tốn giữ mình, trước khi lông cánh cứng cáp, khiêm tốn chính là sự lựa chọn tốt nhất.

Vì thế, lễ phục mà cô ấy chọn cho Tô Lạc Ly cũng cực kì khiêm tốn.

Váy lưới dài màu xám khói.

Trên thảm đỏ nhất định sẽ khoe sác đọ dáng, màu xám khói khẳng định sẽ không quá hút mắt.

Trong phòng ngủ, Tô Lạc Ly đang chiến đấu với chiếc váy lưới dài, khóa giấu phía sau lưng, quả thật cô không kéo được.

“Lê Hoal Lê Hoal” Tô Lạc Ly đứng trong phòng ngủ, gọi vọng ra ngoài.

“Đến đây!” Ngoài cửa đáp một tiếng.

“Kéo khóa giúp tôi!”

Có người mở cửa phòng ngủ, nhẹ nhàng đi vào.

“Tôi kéo thế nào cũng không kéo được, cô cẩn thận chút, đừng kéo hỏng mất”

Nhìn dọc theo khóa, bờ lưng xinh đẹp của Tô Lạc Ly hiện ra trước mắt, một đường rãnh lưng xinh đẹp, hai bên xương bả vai mỹ lệ, làn da trắng non trơn bóng.

“Mau lên!”

Ngón tay vừa kéo khóa, vừa lướt qua da thịt cô.

Hơi buồn.

“Cô cố ý, Lê Hoa!” Tô Lạc Ly chỉ cảm thấy sau lưng hơi buồn, uốn éo người.

Chờ kéo khóa xong, Tô Lạc Ly đi tới trước gương, nhìn vào trong gương, người ở phía sau…

Ôn Khanh Mộ!

“Sao anh đã về rồi?”

“Giúp cô kéo khóa, đến tiếng cảm ơn cũng không có sao?” Ôn Khanh Mộ cười tà.

“Anh ra ngoài, tôi đang thử quần áo đấy”



Tô Lạc Ly nghĩ, vừa rồi nếu anh giúp cô kéo khóa, há chẳng phải là nhìn thấy hết rồi sao?

“Cô thử quần áo, vì sao tôi phải ra ngoài?”

Tô Lạc Ly há miệng, nhưng không tìm được lý do nào.

Đúng vậy, vợ thay quần áo, chồng ở bên cạnh có gì không thích hợp chứ?

Đây lại là phòng ngủ!

Tô Lạc Ly không để ý đến anh, đứng trước gương, bắt đầu nhìn xem lễ phục của mình có chỗ nào không ổn không.

Ôn Khanh Mộ đi tới, ôm eo Tô Lạc Ly từ phía sau.

“Anh làm gì thế?” Đối với sự thân mật đột ngột này, Tô Lạc Ly hơi không quen.

“Có muốn tôi tham gia đêm hội minh tinh với cô không?”

“Không muốn!” Tô Lạc Ly buột miệng nói.

Ôn Khanh Mộ liền nhíu mày lại.

Tô Lạc Ly thấy sắc mặt Ôn Khanh Mộ không tốt, lập tức sửa lời.

“Anh muốn tham gia đêm hội minh tinh à? Thân phận của anh cao quý cỡ nào chứ, sao có thể tham gia hoạt động tầm thường thế này? Cũng chỉ có đám ngôi sao chúng tôi, đám gà mờ mới tham gia, nhân vật lớn như anh đi sẽ mất giá đấy!”

“Cô có muốn tôi đi, tôi cũng không đi.”

Ôn Khanh Mộ lườm Tô Lạc Ly rồi ngồi xuống giường.

Tô Lạc Ly thở phào một hơi, không đi là tốt nhất, anh mà đi, cô lại thấy không thoải mái.

“Cô không muốn công khai quan hệ với tôi như thế sao?”

Ôn Khanh Mộ vờ như không quan tâm, hỏi.

“Lễ nào anh muốn sao?”

Ôn Khanh Mộ không nói gì.

Theo như cách Tô Lạc Ly nói, Ôn Khanh Mộ chắc chắn cũng không muốn công khai quan hệ, bằng không anh đường đường là chủ tịch của Dark Region, có một người vợ không có tiếng tăm gì như này, vậy thì mất giá biết bao chứ?

“Chúng ta cứ như này cũng tốt mà, tôi không can thiệp vào chuyện của anh, anh cũng không can thiệp vào chuyện của tôi, tốt biết bao!”

Tô Lạc Ly cũng không muốn dựa hơi của Ôn Khanh Mộ, nhỡ nào sau này quan hệ hôn nhân này có vấn đề gì, hiện giờ công khai, sau này cô còn lăn lộn thế nào chứ?

Cô cũng biết, nếu Quốc tế Tinh Hoàng biết cô là vợ của Ôn Khanh Mộ, chắc chắn sẽ thiên vị tài nguyên cho cô.

Nhưng từ đầu cô đã biết rõ, trong giới giải trí, suy cho cùng vẫn phải dựa vào bản thân mình.

Ôn Khanh Mộ không để ý đến Tô Lạc Ly nữa.

Trước giờ anh chưa từng công khai lộ mặt ở bất kỳ đâu, đến mức ấn tượng của tất cả mọi người về anh đều chỉ dừng ở trên câu chữ.

‘Vốn anh không phải loài người, chẳng qua chỉ là một thể kết hợp của ma cà rồng và loài người.

Anh không công khai lộ mặt, đương nhiên cũng là vì bảo.

vệ bản thân.

“Này, anh lại giúp tôi kéo khóa xuống đi!”

Tô Lạc Ly thử xong lễ phục, vẫn phải cởi ra mà.

Ôn Khanh Mộ ngước mắt nhìn Tô Lạc Ly, từ sau khi Tô Lạc Ly khóc lần trước, anh chưa từng chạm vào cô.

“Xin hỏi Ôn phu nhân, tối nay có thể ngủ với cô không?”

Tô Lạc Ly liền bối rối.

Câu hỏi chính thức như này, cũng có chút quá…

“Không được! Tôi tìm người khác kéo khóa cho tôi!”

Nói rồi, Tô Lạc Ly liền chuẩn bị ra ngoài, kết quả cửa truyền đến tiếng “tít tít”.

Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ, anh lắc chiếc điều khiển trong tay.

Từ khi Ôn Khanh Mộ về nhà ở, căn nhà này liền bắt đầu trở thành phòng triển lãm công nghệ cao.

Cánh cửa này, chỉ cần anh ấn điều khiển thì đừng hòng mở được.

“Anh”

“Có thể ngủ với cô không?” Ôn Khanh Mộ tiếp tục nhướn mày, trên mặt nở nụ cười xấu xa.

Tô Lạc Ly nhìn lễ phục trên người mình, tối nay cũng không thể mặc đi ngủ được.

“Có thể, được chưa?”

“Đây là cô tự nguyện đấy, không phải là tôi ép buộc cô.”

Nói rồi, Ôn Khanh Mộ đi tới trước mặt Tô Lạc Ly.

Đây còn không gọi là ép buộc?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện