Chương 1493
Người giúp việc trong hành lang thấy Daisy mặc váy đỏ gõ cửa phòng Tô Lạc Ly thì cũng hiểu đại khái chuyện gì đang xảy ra, ai nấy đều cúi đầu bước qua.
“Ôn Khanh Mộ, anh mau ra đây! Em đếm đến ba, nếu anh còn không ra thì em sẽ phá hỏng cánh cửa này!” Daisy hét lên ở ngoài.
“Ra đây, ra đây!” Giọng nói thiếu kiên nhẫn của Ôn Khanh Mộ vọng ra từ trong phòng.
Cuối cùng thì cánh cửa cũng mở ra.
Ôn Khanh Mộ để trần thân trên, vừa mở cửa vừa xách quần. Lúc nhìn thấy Daisy, trong mắt anh đầy vẻ khinh thường.
“Cô điên à? Nửa đêm nửa hôm quấy rầy chuyện tốt của người ta!”
Daisy nhìn vào trong qua khe hở cửa, Tô Lạc Ly đang ngồi trên giường, dùng chăn đắp lên cơ thể trần truồng, sắc mặt hồng hào.
Daisy chỉ hận không thể lao tới xé nát Tô Lạc Ly ra!
Nhưng cô ta buộc phải dằn lòng lại, nói với Ôn Khanh Mộ: “Hôm nay là đêm tân hôn đầu tiên của chúng ta, anh nên ở bên em.”
Nhưng Ôn Khanh Mộ lại cười khẩy: “Pháp luật nào quy định đêm tân hôn đầu tiên chú rể phải ở bên cô dâu? Hơn nữa, Ly Ly cũng là vợ của tôi.”
“Nhưng hôm nay là ngày cưới của chúng ta!” Daisy cố gắng kiềm nén cảm xúc của mình, lại không dám lớn tiếng quá, cô ta không hi vọng người khác biết cô ta đi cầu xin chồng của mình quay về phòng mình vào đêm tân hôn.
“Vậy thì sao? Tôi muốn đến phòng cô thì đến, không muốn thì tôi không đến, ông Butt từng nói tôi có quyền tự do tuyệt đối!”
“Anh… Ôn Khanh Mộ, anh đừng hiếp người quá đáng!”
“Hiếp người quá đáng? Ha ha, là bố cô tự nói đấy chứ,
Tô Lạc Ly trong phòng húng hắng: “Chồng ơi, anh có làm không? Không thì em ngủ đây.”
Cô ngáp một cái: “Em buồn ngủ rồi.”
“Đừng buồn ngủ! Anh đến ngay đây! Tiểu yêu tinh, xem lát nữa em còn buồn ngủ nổi không?” Ôn Khanh Mộ vừa nói vừa nháy mắt với Tô Lạc Ly.
Hai người lại tán tỉnh nhau trước mặt cô ta!
Daisy siết chặt nắm đấm, cô ta đã không nhịn được nữa rồi nhưng vẫn phải kiềm nén, nếu không cô ta sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ!
“Cô còn chuyện gì không? Đừng đứng đây nữa, mau về phòng đi, tôi còn có việc quan trọng nữa!”
“Ôn Khanh Mộ, cho dù hôm nay anh muốn làm thì cũng phải làm với em!” Giọng Daisy như phát ra từ trong kẽ răng, cô ta đã cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
Ôn Khanh Mộ nghe thế thì bật cười thành tiếng: “Nhiều năm vậy mà chưa có người đàn ông nào chạm vào cô sao? Không dễ gì hôm nay mới kết hôn, có thể làm với đàn ông rồi, cho nên mới… Nếu cô thực sự không nhịn được, tôi thấy mấy người anh trai của cô cơ thể cường tráng đều ổn đấy, tôi rất thoáng nên tôi không để ý đâu, dù sao thì các cô cũng đâu có quan hệ huyết thống!”
“Ôn Khanh Mộ!” Daisy nghe Ôn Khanh Mộ nói ra những lời như thế thì tức như sắp phát điên!
“Anh không thể sỉ nhục em thế này!”