Chương 1533
“Sao vậy? Mẹ con có thể nhìn mà bố thì không thể nhìn à? Bố nói cho con biết, hai chúng ta đều là đàn ông, đàn ông có thể nhìn cơ thể nhau nhưng không thể cho phụ nữ nhìn, biết chưa? Mẹ con cũng là phụ nữ.”
Ôn Khanh Mộ cầm một cái ghế đẩu nhỏ và ngồi bên cạnh bồn tắm, Tam Tam cởi hết quần áo ra rồi bước vào trong bồn.
“Nhóc con, đối với một người đàn ông thì “con voi” là bộ phận quan trọng nhất. Cái này quyết định xem cuộc sống sau này của con có thể hạnh phúc hay không. Con không thể cho phụ nữ nhìn cái này mà chỉ có thể cho đàn ông như con nhìn mà thôi. Không đúng, vợ tương lai của con cũng có thể nhìn…”
Ôn Khanh Mộ suy nghĩ một chút, sau đó lại tiếp tục bổ sung một câu, “Còn cả bác sĩ nữa, nhưng bố hy vọng con vĩnh viễn sẽ không vì “con voi” mà phải đi khám bác sĩ. Đừng lo lắng, con trai của bố sẽ không gặp rắc rối trên phương diện này đâu.”
Tô Lạc Ly đang đứng ngoài cửa nghe trộm, cô quả thực sắp phụt cười rồi!
Người đàn ông này vẫn thích nói vớ vẩn như vậy!
Lúc này Tam Tam đột nhiên bật cười.
“Con cười cái gì? Con cho rằng bố đang lừa con à? Nếu không tin thì con đi hỏi mẹ đi!”
Tô Lạc Ly đang đứng bên ngoài phòng tắm đột nhiên đỏ mặt, cô ho khan một tiếng.
“Đừng có không đứng đắn nữa! Nghiêm túc chút đi!”
“Sao em lại nghe trộm chứ! Đi ra đi! Đừng nghe trộm cuộc trò chuyện giữa đàn ông!”
Ôn Khanh Mộ lại quay đầu lại nhìn Tam Tam, anh hạ giọng, “Đây là cuộc trò chuyện giữa đàn ông chúng ta, là
Toàn bộ quá trình tắm rửa đều rất hài hòa, Tô Lạc Ly không nghe thấy bất kỳ âm thanh bất hòa nào, cô cảm thấy quan hệ giữa hai bố con ngày càng tốt hơn rồi.
Nhưng nói đến vợ tương lai của con trai, cũng tức là con dâu tương lai của họ, không biết sau này sẽ là một cô gái trông như thế nào…
Tô Lạc Ly hy vọng rằng ngày đó sẽ đến muộn một chút.
Vết thương của Ôn Khanh Mộ từ từ lành lại, anh cũng bắt đầu ngày càng không yên phận.
Chính xác mà nói thì anh đã yên phận quá lâu, trái tim này đã bắt đầu bồn chồn không yên rồi.
Bụng Tô Lạc Ly đã ngày càng lớn, dì Hứa – bác sĩ của Love Valley bảo cô nên cố gắng nằm nghiêng bên trái khi ngủ, cô vẫn luôn làm theo.
Nửa đêm hôm đó Ôn Khanh Mộ tỉnh dậy, vì Tô Lạc Ly luôn nằm nghiêng nên trên giường vẫn còn chỗ trống, vừa hay Ôn Khanh Mộ có thể nằm nghiêng người trên đó được.
Tam Tam đang ngủ ngon lành.
Ôn Khanh Mộ lập tức lên giường và vỗ vào mông Tô Lạc Ly khiến cô tỉnh giấc, cô nhìn anh.
“Anh lại muốn làm gì vậy?”
“Ôm em ngủ.”
Tô Lạc Ly xê dịch cơ thể, Ôn Khanh Mộ ôm cô vào lòng, nhưng chỉ ôm thôi thì sao có thể khiến một người đàn ông đã cấm dục nửa năm có thể thỏa mãn được?
Tay Ôn Khanh Mộ bắt đầu không chịu yên phận, Tô Lạc Ly đã đoán được anh định làm gì, cô bèn giữ tay anh lại.
“Đừng lộn xộn! Nằm yên cho em!”