Chương 1574
“Con biết rồi, bố ơi, yêu bố!” Cửu Cửu hôn lên má Ôn Khanh Mộ một cái.
Nụ hôn ngọt ngào muốn chết!
Vốn dĩ Ôn Khanh Mộ đang cực kỳ mệt mỏi vì Tiểu Thất bị bệnh, giống như bỗng có được nguồn năng lượng dồi dào.
Ôn Khanh Mộ yên tâm về Cửu Cửu rồi đi họp.
Thật ra Chung Nhan rất đau đầu, phụ nữ ở lứa tuổi như cô ta sao lại thích con nít được chứ, nhưng không còn cách nào khác, đối phương là công chúa nhỏ của sếp Ôn.
“Dì ơi, dì đẹp quá!”
Câu này làm Chung Nhan thấy hơi ngại, xem ra công chúa nhỏ nhà sếp Ôn cũng không khó chiều như cô ta nghĩ.
“Thế hả?” Chung Nhan ngồi xổm xuống nhìn Cửu Cửu.
“Dì ơi, màu son của dì đẹp thật, rất hợp với dì.”
Cô bé Cửu Cửu này là người gió chiều nào theo chiều đó, chuyện này Tô Lạc Ly biết rõ nên mọi người cực kỳ thích Cửu Cửu.
“Son của dì không phải son hãng nổi tiếng gì, làm gì bằng son môi của mẹ cháu!”
Cửu Cửu ra vẻ khinh thường: “Son của mẹ cháu cũng chẳng ra gì, không đẹp chút nào, hơn nữa mẹ cháu già rồi, đâu trẻ trung xinh đẹp được như dì!”
Tất nhiên Chung Nhan biết Tô Lạc Ly, người ta là ảnh hậu quốc tế, sau khi kết hôn sinh con thì số lượng phim điện ảnh và phim truyền hình giảm nghiêm trọng nhưng dường như bộ nào cũng là kinh điển, bộ nào cũng có thể lấy giải thưởng.
Bây giờ được con gái Tô Lạc Ly khen là trẻ đẹp hơn Tô Lạc Ly, có cô gái nào mà chẳng nở mày nở mặt!
“Miệng nhỏ mà ngọt quá nha! Cửu Cửu, cháu đợi dì chút!”
Chung Nhan quay lại bộ phận thư ký, lấy một
Khi Cửu Cửu nhìn thấy hộp kẹo thì vui như Tết.
“Wow! Kẹo đẹp quá đi!”
Đúng là kẹo này rất đẹp, bạn của Chung Nhan cưới một anh công tử nhà giàu, toàn bộ hôn lễ được trang trí hệt như thế giới cổ tích, đến kẹo cưới cũng mang hơi thở cổ tích, nghe nói là tìm công ty đặt làm riêng.
Nhưng Chung Nhan không nghĩ người nhà Ôn Khanh Mộ lại như vậy, Cửu Cửu chưa bao giờ thấy kẹo nào thế này.
“Cửu Cửu, nhà cháu giàu vậy mà chắc sẽ thấy nhiều loại kẹo còn xịn hơn kẹo này đúng không?”
Cửu Cửu bĩu môi trông hơi giận dỗi: “Đâu có, mẹ cháu không cho cháu ăn kẹo, vài ngày mới được phép ăn một viên.”
“Vậy hả, vậy tội nghiệp cháu quá, kẹo là đồ ăn dành cho trẻ con mà, đứa trẻ không được ăn kẹo thật đáng thương.” Chung Nhan xoa đầu Cửu Cửu.
“Đúng rồi, cháu tội nghiệp lắm, mẹ cháu là người xấu, mẹ không cho cháu ăn kẹo.”
“Vậy dì tặng cháu hộp kẹo này!” Chung Nhan đưa kẹp cho Cửu Cửu.
Cửu Cửu vui đến mức muốn bay lên trời!
“Thật ạ? Dì ơi, dì tốt quá, giống thiên sứ vậy! Quả nhiên ai đẹp cũng tốt bụng hết.”
Chung Nhan được khen đến mức không biết phải làm gì, miệng của cô bé này ngọt thật.