Thấy Tô Lạc Ly ở đây, Tô Nhược Vân quả thực cũng giật mình.
Tô Lạc Ly nhìn thấy biểu cảm cực kì khó coi của Tô Nhược Vân, đại khái cũng đoán ra chuyện thử vai lần trước rốt cuộc là do ai làm.
Thực ra, sau chuyện đó, cô cũng từng nghĩ ngờ, dù sao một người mới chưa từng lộ diện như cô không thể nào đắc tội ngư: khác, cũng không hề có tính uy hiếp đối với bất kì ai.
Giờ nghĩ lại, cũng chỉ có Tô Nhược Vân thôi, mà trùng hợp, hôm đó cô cũng thấy Tô Nhược Vân.
“Chị à, chị em chúng ta thật là có duyên nha” Tô Nhược Vân liền mặt mày rạng rỡ.
Một tiếng gọi “chị” này khiến mọi người ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều không biết nên làm gì.
‘Tô Nhược Vân mỉm cười: “Mọi người không biết đó thôi, đây chính là chị gái tôi, sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn”
Hai chữ “giúp đỡ’ này, Tô Lạc Ly nghe ra ý mỉa mai.
Đám con gái này đều biết Tô Nhược Vân là bà chủ tương lai của Quốc tế Nghệ Tân, thế nên, mới ngày đầu tiên đã đến nịnh bợ cô 1a.
Một cô bé mặt tròn tròn trong đám người, tên là Phương Vị, liền hưng phấn nói: “Chị Nhược Vân, chị còn có chị gái sao? Không biết là chị thế nào? Chị họ bên ngoại? Chị họ bên nội? Hay là…”
Chỉ thấy Tô Nhược Vân rất bình thản, từ tốn nói: “Chị ruột”
Các cô gái càng thêm hưng phấn, không ngờ Tô Nhược Vân lại còn có một người chị ruột!
Chỉ là, sao thấy có gì đó không đúng lảm?
Tô Nhược Vân cả người hàng hiệu, lại nhìn Tô Lạc Ly, quần áo trên người là hãng nào thế? Giày trên chân lại là cái quái gì kia?
Thứ Tô Lạc Ly nhìn không quen nhất chính là thái độ kiêu ngạo của Tô Nhược Vân.
“Phải đó, tôi là là chị ruột của Tô Nhược Vân, chẳng qua là cùng cha khác mẹ, mọi người còn chưa biết đúng không? Tôi còn có một người em trai ruột, người em ruột này của tôi còn nhỏ hơn Tô Nhược Vân đó, có điều nó là em trai cùng cha cùng mẹ với tôi”
Mấy cô gái ở hiện trường càng nghẹn họng trân trối nhìn hai chị em này.
Tô Lạc Ly còn có một người em trai cùng cha cùng mẹ, người em trai này còn nhỏ hơn Tô Nhược Vân, ý này không phải quá rõ ràng rồi sao!
Mẹ Tô Nhược Vân hoặc là kẻ thứ ba, hoặc là vợ lẽ!
Nghe thấy vậy, sảc mặt Tô Nhược Vân lúc trắng lúc đỏ, đây là chuyện cô ta kiêng kị nhất, vậy mà lại bị Tô Lạc Ly nói ra trước mặt bao nhiêu người như vậy.
Hơn nữa, còn là trước mặt một đám phụ nữ mà ai nấy đều sùng bái, muốn nịnh bợ cô ta Chỉ là, sắc mặt của Tô Nhược Vân chỉ như: vậy khoảng năm giây rồi liền khôi phục vẻ tươi cười: “Đúng vậy, thì ra em trai còn sống à, em còn cho rằng nó đã chết rồi cơ!”
Tô Lạc Ly nắm chặt tay thành nắm đấm: “Cô nói linh tỉnh cái gì đấy?”
Chị em lớn lên cùng nhau chính là như vậy. Chị biết điểm yếu của tôi, tôi cũng biết điểm yếu của chị “Chị à”
Tô Nhược Vân liếc về phía căn phòng nơi Tô Lạc Ly vừa bước ra: “Chị ở phòng 302 à, đó là phòng của vai diễn nhỏ đó, còn là mặt âm, sức khỏe chị không tốt, không bảng dọn qua ở cùng với em đi, dù sao phòng em là phòng Suite, một mình cũng ở không hết”
Tô Lạc Ly ra sức lườm Tô Nhược Vân: “Không cần cô giả vờ giả vịt!”
“Sao em lại giả vờ giả vịt chứ? Nếu không phải nhờ em, chị có thể tham gia đoàn phim này sao?” Tô Nhược Vân nghiêng đầu, dáng vẻ ngây thơ vô tội.
“Việc tôi vào đoàn làm phim có quan hệ gì.
“Chị à, lần trước mẹ em nói rồi, muốn em giúp đỡ chị nhiều một chút, em đã nói tốt với đạo diễn nhiều lắm mới giúp chị có được vai diễn này, chị phải cố găng năm chắc nhé.”
“Tô! Nhược! Vân!”
Tô Nhược Vân nói như vậy, mọi người liền hiểu rõ, một kẻ vô danh tiểu tốt như Tô Lạc Ly làm thế nào mà mới lần đầu đóng phim đã giành được vai diễn quan trọng