Nhưng cô vẫn rất để tâm chuyện anh từng lén lút cho mình uống thuốc tránh thai, còn giấu mình chuyện sảy thai.
Cô nhất thời vẫn không thể nào chấp nhận sự thật.
Ôn Khanh Mộ bưng bát canh gừng đó lên, uống hết sạch trong một ngụm.
Tô Lạc Ly lại xuống lầu, Ôn Khanh Mộ vẫn đi theo phía sau.
Dì Phương đã nấu xong cháo gà.
“Ăn chút cháo gà đi”
“Em cũng ăn nhé” !Ba ngày ba đêm cô không về nhà, tảm mươi phần trăm là ở bên ngoài cũng không ăn uống đàng hoàng.
Tô Lạc Ly nghĩ vậy nên gật đầu.
Hai người ngồi trong phòng ăn ăn cháo gà.
Không ai nói gì.
Ăn xong, cả hai lại cùng về phòng ngủ, vẫn không ai nói gì.
Tô Lạc Ly là không muốn nói.
Ôn Khanh Mộ thì không biết nói gì.
Anh thật sự không biết phải nói gì, xin lỗi sao? Hay là giải thích?
Có vẻ như nói gì thì cũng không có ý nghĩa.
Tô Lạc Ly đi tắm rồi lên giường ngủ.
“Ngủ đi.”
“Ừm, ngủ ngon.”
Hai người vẫn nói ngủ ngon với nhau như bình thường, nhưng giữa họ lại như có gì đó ngăn