Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Anh Đến Đây!


trước sau



Toàn bộ con phố đều treo đèn kết hoa, có đủ loại đồ ăn vặt khác nhau, còn có các hoạt động như đoán câu đố, đối chữ nữa.

Nghe nói mười hai giờ đêm sẽ có pháo hoa đặc biệt.

Bởi vì bây giờ trời vừa tối nên không có nhiều người trên phố.


Đúng lúc này, điện thoại di động của Ôn Khanh Mộ đột nhiên đổ chuông.

"Alo, cậu chủ không hay rồi, không hay rồi, dự báo thời tiết có vấn đề, vốn dĩ là tối nay sẽ có tuyết nhỏ, nhưng bây giờ mây đen đã tan hết rồi, chắc là sẽ có trăng tròn, cậu chủ mau chóng quay về đi!" 
Ôn Khanh Mộ quay đầu nhìn Tô Lạc Ly đang bận rộn trong nhà bếp.

"Đùa gì vậy? Hôm nay Ly Ly muốn tổ chức sinh nhật cho tôi, mọi thứ đều đã chuẩn bị Xong cả rồi, tôi còn hứa là tối nay sẽ đưa cô ấy đi xem Lễ hội đèn lồng và pháo hoa nữa đấy!" 
"Cậu chủ, không có cách nào cả! Cậu mau trở về đi, bây giờ là mùa đông, vốn dĩ thời 
tiết sẽ không có vấn đề gì, nhưng không ngờ lại trùng hợp như vậy! " 
"Ông có chắc không?" 
Ôn Khanh Mộ gần như nghiến răng nghiến lời nói.

Nếu như ngay từ đầu đã dự báo được đêm nay trăng tròn, thì anh đã trực tiếp từ chối Tô Lạc Ly rồi, cũng sẽ không có chuyện như hiện tại! 
Bây giờ phải thu dọn hiện trường như thế nào đây? 
“Cậu chủ, chuyện này không thể sở sài được,

cậu mau trở về đi!” Vương Vĩ khổ sở cầu xin.


Giọng nói của người dẫn chương trình được truyền ra từ ti vi.

"Bây giờ chúng ta có thể nhìn thấy mặt trăng đã xuất hiện rồi, bây giờ có một đám mây nhỏ chắn mất mặt trăng, nhưng có thể 
thấy được thời tiết tối nay rất tốt, có thể đã bị sự nhiệt tình của mọi người cảm hóa rồi, vốn dĩ dự báo thời tiết hôm này là có tuyết" 
"Tôi biết rồi.


Sau khi cúp máy, biểu cảm của Ôn Khanh Mộ lập tức trở nên nghiêm túc.

"Mì trường thọ đã sẵn sàng!" 
"Không sao, món em nấu thơm quá" 
"Vậy hôm nay anh ăn nhiều một chút, nhưng không được ăn no, lát nữa còn có bánh gato.


Vừa nãy hình như em thấy trên ti vị nói là thời tiết tối hôm nay rất đẹp, ông trời thật tốt, biết chúng ta muốn ra ngoài nên trời quanh mây tạnh!" 
Rõ ràng là ông trời quá tàn nhẫn! 
Ôn Khanh Mộ nhanh chóng trộn mì trường thọ của mình, ăn từng miếng lớn.

Chắc chắn anh không được ăn bánh gato rồi, nhưng anh nhất định phải ăn mì trường thọ Tô Lạc Ly tự tay làm cho anh.

Mười lăm phút sau, Doãn Cẩn gọi điện tới.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện